Một đoàn trai đi khi Xuân tới
Hẹn rằng gieo tình thương khắp nơi
Non nước tuy xa vời
Ta đã yêu thương đời
Đừng e nắng gió sương bạn ơi.
Một mùa Thu năm xưa cách mạng tiến ra
Đất Việt bừng ngàn tiếng thanh niên tung gông phá xiềng
Đoàn người trai ra đi, miệng hô lớn quyết chiến !
Quyết chiến ! Chân oai nghiêm đều tiến
Nào trong đêm tối chúng ta mau đốt lửa vui
Cùng nhau vây quanh ánh lửa thiêng sáng ngời
Đoàn vệ quốc quân một lần ra đi
Dù có gian nguy nhưng lòng không nề
Ra đi ra đi bảo tồn sông núi
Ra đi ra đi thà chết chớ lui
Cờ bay phất phới ngời màu Lạc Hồng
Kèn reo vang tiếng gọi dòng Lạc Hồng
Cùng vệ quốc quân
Ra đi ra đi theo hồn sông núi
Thù bao năm xưa có bao giờ nguôi
Dưới cờ oai nghiêm sao vàng bay
Cả đoàn quân Việt Nam có hay
Đoàn Giải Phóng quân một lần ra đi
Là có sá chi đâu ngày trở về
Ra đi ra đi bảo tồn sông núi
Ra đi ra đi thà chết chớ lui
Thưa Thầy con đã về
Con đã về, về đây miền Chân Như
Thưa Thầy con đã gặp
Tâm tánh Phật tự thân hằng chôn sâu
Con vừa tỉnh giấc
Ngủ quên trên phù hoa đài các
Khổ đau trong nhục vinh ảo giác
Trong ràng buộc si mê sân hận bi ai
Ta vượt trên triền núi cao Trường Sơn.
Đá mòn mà đôi gót không mòn
Ta đi nhằm phương Nam gió ngàn đưa chân ta về quê hương.
Quân về trong gió đang dâng triều lên.
Máu thấm đường ta đi lẫn mồ hôi rơi tình quê tha thiết
Ta đi theo ánh lửa từ trái tim mình
Vừng trời đông ánh hồng tươi sáng bừng lên
Đàn bồ câu trắng bay về trong nắng mới
Ngàn triệu dân xiết tay nhau đứng quanh Đảng Lao Động Việt Nam
Khối kết đoàn công nông bền vững
Nhạc ngày xanh reo vang nơi nơi
Miền đồng quê bao la xanh tươi
Trong ánh nắng mai tràn hương mới
Có tiếng ríu rít đôi chân xinh xinh
Tắm ánh nắng mới một ngày hoà bình
Ðời đẹp như bông lúa thắm xinh.
Nào anh em ta cùng nhau xông pha lên đàng kiếm nguồn tươi sáng
Ta nguyện đồng lòng điểm tô non sông từ nay ra sức anh tài
Đoàn ta chen vai nề chi chông gai lên đàng ta người Việt Nam
Nhìn tương lai huy hoàng Đoàn ta bước lên đàng cùng hiên ngang hát vang