Nào trong đêm tối chúng ta mau đốt lửa vui
Cùng nhau vây quanh ánh lửa thiêng sáng ngời
Đoàn vệ quốc quân một lần ra đi
Dù có gian nguy nhưng lòng không nề
Ra đi ra đi bảo tồn sông núi
Ra đi ra đi thà chết chớ lui
Cờ bay phất phới ngời màu Lạc Hồng
Kèn reo vang tiếng gọi dòng Lạc Hồng
Cùng vệ quốc quân
Ra đi ra đi theo hồn sông núi
Thù bao năm xưa có bao giờ nguôi
Dưới cờ oai nghiêm sao vàng bay
Cả đoàn quân Việt Nam có hay
Đoàn Giải Phóng quân một lần ra đi
Là có sá chi đâu ngày trở về
Ra đi ra đi bảo tồn sông núi
Ra đi ra đi thà chết chớ lui
Thưa Thầy con đã về
Con đã về, về đây miền Chân Như
Thưa Thầy con đã gặp
Tâm tánh Phật tự thân hằng chôn sâu
Con vừa tỉnh giấc
Ngủ quên trên phù hoa đài các
Khổ đau trong nhục vinh ảo giác
Trong ràng buộc si mê sân hận bi ai
Âm vang bao tiếng ca truyền đi trong màn đêm
Bập bùng lửa căm hờn hoà với tiếng hát bừng lên
Ta đi khơi sáng thêm ngọn đuốc thiêng từ bao đời
Lời ca bốc lửa đấu tranh sáng lên ngời ngời
Trùng Dương, Trùng Dương, Trùng Dương
Trên đầu súng ta đi Tổ quốc đã vươn mình
Trên lưỡi lê căm hờn hờn căm như triều sóng
Ôi xôn xao chiêng trống hối thúc
Đã giục giã khắp chốn rộn ràng
Ôi lửa thiêng dậy bập bùng
Cao ngất trời tay vung kiếm.
Anh đi chiến dịch xa vời
Lòng súng nhân đạo cứu người lầm than
Thương dân nghèo ruộng hoang cỏ cháy
Thấy nỗi xót xa của kiếp đoạ đầy anh đi.
Lá còn xanh, như anh đang còn trẻ
Lá trên cành, như anh trong toàn dân
Gió rung cây, cành lá tưng bừng đùa vui
Anh trai làng phải đi chiến dịch mùa xuân
Anh là lá, trên cành ngại chi gió mưa
Anh là trai, phải ra chiến trận phen này
Từ biển khơi tới miền rừng núi cao
Cờ đoàn ta mang ảnh Bác với tên người vĩ đại
Hồ Chí Minh công ơn của Bác như biển trời
Tình người ấm trong tim ta trên đường chiến đấu