Thôi đừng khóc nữa rêu phong, uống cho cạn chén vong tình sầu
Đưa tay ta rót ly này uống cho lạc phách hồn xiêu
Uống cho cạn nỗi cô liêu, đắng môi cạn chén cô miên
Uống cho quên hết bao nhiêu muộn phiền.
Cùng nhau đi hồng binh
Đồng tâm ta đều bước
Đừng cho quân thù thoát
Ta quyết chí hy sinh
Nào anh em nghèo đâu
Liều thân cho đời sống
Mong thế giới đại đồng
Tiến lên quân hồng
Tin biên đình dậy sóng đất nhà Nam,
Quân Ân hung tàn tràn ngập xâm lăng.
Quân vương chiêu hiền cầu tài tướng chống Nô,
Nhân dân đồng nhất lòng diệt quân hung hăng.
Đường dài hành quân xa, đi khắp non sông nhà
Ngày ngày quàng trên vai ba lô và cây súng
Chân băng qua gió mưa, đầu đội trời sao thưa
Thân băng qua thép gai vượt làn đạn mưa bay
Ôi tim ta bốc cao lửa thiêng anh hùng
Tay trong tay bước trên con đường mơ
Chuyện đôi ta như lá như hoa gió lay
Buồn đau chìm vào bóng đêm tàn dần
Em đã mang đến bình yên
Cô đơn giờ đây không còn.
Giữa màn đêm ta đi vượt núi băng rừng
Qua dốc cao suối sâu đoàn ta mau rộn bước
Vì quê hương yêu dấu chờ ta bao năm tháng
Hờn căm bao năm nung nấu thề giết hết quân thù
Từng là của nhau sao giờ chẳng dám nhìn nhau
Từng là của nhau sao không chào hỏi nhau một câu
Lạnh lùng như thế ta vội bước đi thật mau
Khi mình lỡ gặp lại nhau trên con phố lúc ban đầu.
Này em con chim lười
Nhiều năm chim đau phổi
Buổi sáng vắng tiếng chim cười vui
Này em con chim gầy
Chiều nay chim đứng dậy
Và nó hát líu lo thật dài
Cũng vì Hoà Bình đã về đây
Cũng vì Hoà Bình đã về đây
Trên trời cao đây ánh tinh tú rạng chiếu
trần gian bừng sáng vinh quang huy hoàng tỏa lan soi đêm tối.
Trên trời cao đây ánh tinh tú rạng chiếu
này đây con Chúa giáng sinh giữa chốn đơn nghèo.
Vui lên Con Chúa Vua Bình An đã đến
trần gian giá lạnh được sưởi ấm trong đêm Ngôi Hai ra đời.
Vui lên Con Chúa Vua Bình An đã đến
trần gian mau tới tôn vinh Ngôi Hai làm người.
Nào đi thôi em ơi, bình minh lên rạng ngời
Anh đưa em rong chơi, về miền quê tuyệt vời
Quê hương anh có biển trời
Chim hải âu hót chào mời
Mời đôi ta đến đó chung sống trọn đời.