Tôi Đi Từ Ải Nam Quan

Tôi đi từ ải Nam Quan sau vài năm năm lẻ
Chia đôi một họ trăm con đã lên đường
Năm mươi người ngược núi rừng đã dựng vòng biên ải
Năm mươi người trẩy theo sông tới khơi chừng

10 Năm Ta Yêu

Mười năm ta yêu đem tình lên đỉnh muộn phiền
Đem hồn qua bến thương đau cho tình thay lá thu vàng
MƯời năm ta yêu cho con tim khô héo mỏi mòn
Cho trăm năm giấc mơ phai tàn tình này còn đâu.

Tạ Đời (Thế Sự 2)

Xin đa tạ cuộc đời
Vì đã cho tôi trên cõi tạm làm người
Vì đời cho tôi lầm than trong kiếp người
Vùi đôi chân sớm chiều
Đi vào phận đời hắt hiu.

Em Lấy Chồng

Hôm nàng đi lấy chồng, nước mắt tôi như dòng sông
Không mình không được khóc, bởi vì mình là đàn ông
Hôm người đến nhà, tôi đứng trông theo từ xa
Ngày mai nàng là dâu mới, nụ cười rạng ngời trên môi