Ngày nào năm xưa lòng ta ước mơ
Ngoài nơi biên cương ngày đêm hững hờ
Vời trông quê cũ lắng trong sương mờ
Nhớ thương ai đêm ngày ngóng trông âm thầm một bóng
Mặt trời hồng lưng vách núi lững lờ làn mây trắng
Con chim gì mà hót vui vang cả cánh rừng
Vui chân, vui chân, ta cùng xuống chợ
Bướm trắng bay quanh bên những rừng mơ
Ta như nước dâng dâng tràn có bao giờ tàn
Đường dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang
Lê sau bàn chân gông xiềng một thời xa xăm
Đôi mắt ta rực sáng theo nhịp xích kêu loàng xoàng.
Ra đi khắp nơi xa vời
Gió bốn phương kìa gió bốn phương
Ào ào cuốn lá rơi
Người đi khúc nhạc chơi vơi
Rắc khắp nơi kìa rắc khắp trời
Vang vang khúc nhạc say đời.
Cùng nhau đi tới Sài Gòn cùng nhau đi tới Sài Gòn
Thủ đô yêu dấu nước Nam tự do
Dừng chân trên bến Cộng Hòa người Trung Nam Bắc một nhà
Về đây chung sống hát khúc hoan ca
Mối tình ta dở dang bởi ai
Ước nguyền như thế nhưng chóng phai
Duyên tình hờ hững sống đời buồn khổ
Hết rồi ngày vui trong niềm ân ái.
Trong đêm ba mươi anh cùng em đi rong chơi
Chờ đón giao thừa chờ lúc đông tàn và xuân lại tới
Em co nép sát trong đôi tay anh
Vì pháo bên đường bỗng vang trời chào mừng
Xuân tươi xuân vui xuân đẹp trong ý thơ đẹp trong tiếng ca
Đẹp trong sắc muôn ngàn hoa xuân về
Ta chào xuân khắp nơi chào xuân thắm tươi chào xuân với bao ngày vui
Nắng xuân loáng in gương hồ bướm xuân giỡn nô trên bờ
Chiều nay trên núi đổi hoang sơ
Nghe tiếng gió xa đưa vi vu gợi niềm thương
Về đây sau bao ngày phong sương
Ôi nhung nhớ trong tim nghẹn ngào tình quê hương