Con muốn viết một bài thơ dâng Chúa
Một bài thơ hay nhất giữa trần gian
Để ngợi khen Chúa thánh ở thiên đàng
Đã giáng thế vì con Ngài chịu khổ.
Một chiều buồn giăng mây tiếng ve như gọi bầy
Xót xa chữ đời em vội vàng rời xa chốn đây
Bởi em nhìn người ta xa hoa đắng cay thân phận mình
Bước chân phiêu bồng mang theo cuộc đời mà em ước mong.
Viết lời: Trần Thiện
Nàng chợt đến, tóc bồng bềnh trong gió .
Ôi ! Bao xao xuyến mỗi khi gặp nàng
Nàng như đóa hoa vàng trong nắng .
Buông lơi câu hát đắm say lòng tôi.
Về với mái trường thân yêu
Đã bao tháng năm đợi chờ
Nỗi nhớ như dòng chảy trong tôi
Lời thầy cô là ngôi sao sáng
* Theo PBN 112, điệu Pop
Thời gian trôi qua vườn xưa phiên đá rêu xanh cũng úa màu
Lặng nghe trong muôn lời ru ngàn năm hồn thiêng sông núi
Gió thu về nghe tiếng ru hời năm canh chày xưa nhớ thương
Những con đường vang tiếng nô đùa vòng tay mẹ yêu đón đưa.
Giớ sương mai phủ đầy ướt đôi bờ mi ngẩn ngơ
Tiếng ai than thở dài ghé qua thềm loang phai dấu
Nặng long thêm nhớ đôi môi mềm
Ngỡ như phút giây ban đầu
ờ (buồn) hay sao lá kia rơi đầy vào ngày thu
Đường tình xưa dưới chân đồi thông
Khói lam chiều ngày mùa đông
Có tóc em như dòng sông thoảng hương nồng
Ngồi nhìn gương soi lặng ôi
giờ đây luống đã thẹn thò
Rồi lơ ngơ thẫn thơ mà lo
Thương thay xuân chẳng đợi chờ