* Điệu: Pop (Dân ca)
Về với mái trường thân yêu
Đã bao tháng năm đợi chờ
Nỗi nhớ như dòng chảy trong tôi
Lời thầy cô là ngôi sao sáng
* Theo PBN 112, điệu Pop
Thời gian trôi qua vườn xưa phiên đá rêu xanh cũng úa màu
Lặng nghe trong muôn lời ru ngàn năm hồn thiêng sông núi
Gió thu về nghe tiếng ru hời năm canh chày xưa nhớ thương
Những con đường vang tiếng nô đùa vòng tay mẹ yêu đón đưa.
Giớ sương mai phủ đầy ướt đôi bờ mi ngẩn ngơ
Tiếng ai than thở dài ghé qua thềm loang phai dấu
Nặng long thêm nhớ đôi môi mềm
Ngỡ như phút giây ban đầu
ờ (buồn) hay sao lá kia rơi đầy vào ngày thu
Đường tình xưa dưới chân đồi thông
Khói lam chiều ngày mùa đông
Có tóc em như dòng sông thoảng hương nồng
Ngồi nhìn gương soi lặng ôi
giờ đây luống đã thẹn thò
Rồi lơ ngơ thẫn thơ mà lo
Thương thay xuân chẳng đợi chờ
Giờ đây em mất những phút yêu thương thuở nào
Từ khi anh đến mang những yêu thương nồng trao
Để khi em biết đã cách xa anh thật rồi
Thì bao thương nhớ nay đã không bao giờ vơi
Đã bao mùa thu khai trường
Đã bao mùa hè chia tay
Vẫn còn trẻ mãi ngôi trường ở chốn đây
Những cánh chim dù bay xa
Năm tháng không thể xóa nhòa
Và tình yêu ấy sáng lên trong lòng chúng ta.
Như làn mây, tình yêu thôi, giờ đây lửng lờ
Như làn gió, tình yêu thôi, giờ đây hững hờ
Rồi một lần xa cách là một đời than trách
Rồi cuộc tình bay mất và một người đi khuất
Tình chỉ còn cay đắng để chỉ còn xa vắng
Để chỉ còn nắng vương cuối đường.