Tổ Quốc Ở Trường Sa

Cây phong ba giữa biển khơi bao la
Song thét, mưa gào cây xanh thấm ra
Thấm thoáng trong màu xanh
Những mái nhà thân thuộc
Người lính ở trùng khơi
Thấy như ở quê nhà

Con Gái

Con gái nói có là không, con gái nói không là có
Con gái nói một là hai, con gái nói hai là một
Con gái nói ghét là thương, con gái nói thương là ghét đó
Con gái nói giận là giận yêu, con gái còn yêu là còn giận

Chiều Vàng Nhung Nhớ

Cơn gió nào đến đây làm lá bay trên hè phố vắng
Tia nắng nào vấn vương vào mắt em chiều vàng
Xa cánh thành phố vui, em nhớ ai khi chiều tối
Cho những ngày tháng xưa theo giấc mơ tìm hoài

Hồn Nhiên

Một sáng em đến, tóc ngang bờ vai
Gió đưa hàng cây, nhẹ vương gót hài
Đời vẫn vui mãi, có em cùng ta
Hát câu tình ca, mê say thiết tha

Ô Kìa Đời Bỗng Dưng Vui

Ô kìa, bầy chim bỗng tới líu lo, líu lo sau nhà
Ô kìa, người yêu bỗng tới tự tình với ta
Ô kìa, Ô kìa kìa vươn hoa bỗng dưng kết hoa, kết hoa muôn màu
Trời xanh mây trắng xóa người yêu xinh quá khiến ta bỗng yêu đời

Chàng (Lui)

Chàng là ngàn nỗi đau cho nước mắt trào
Chàng là ngàn thiết tha ôi chất ngất tình
Và là ngàn chuỗi ân cần đốt tim này
Chết theo ngày tháng chơi vơi