Ngàn ước mơ tôi thường ngóng đợi bao lần
Và mong sao nơi đây chỉ là hạnh phúc đầu tiên
Làn mây xám cuối chân trời dần khuất xa trong mắt em
Và tôi biết đó không chỉ như trong giấc mộng
Mùa xuân đến rồi bản làng ơi thơ Bác gọi dậy vang non sông
Kèn tiếng công vang dội khắp hai miền Bác Hồ gọi ấy là mùa xuân đến
Một dòng sông trôi về nơi xa xăm
Một ngàn đêm cũ cũng không trở về
Mặt trời đang lên, giọt sương mau tan
Cuộc tình hấp hối cho tim bồi hồi
Biển vắng hoàng hôn không bóng người
Mờ xa đôi cánh chim rã rời
Cát vàng đâu gót chân tình nhân
Hờ hững mây buồn vương theo gió.
Tình yêu khi mùa hè như vô tận
Kể từ ngày tình yêu đến em thấy y như là
Mình quen nhau được vài giây phút thôi
Trong khi đó thì ngày tháng êm trôi thời gian trôi
Ô kìa, bầy chim bỗng tới líu lo, líu lo sau nhà
Ô kìa, người yêu bỗng tới tự tình với ta
Ô kìa, Ô kìa kìa vươn hoa bỗng dưng kết hoa, kết hoa muôn màu
Trời xanh mây trắng xóa người yêu xinh quá khiến ta bỗng yêu đời
Chàng là ngàn nỗi đau cho nước mắt trào
Chàng là ngàn thiết tha ôi chất ngất tình
Và là ngàn chuỗi ân cần đốt tim này
Chết theo ngày tháng chơi vơi
Hamonica :
Tu n’as ja mais dansé aussi bien que ce soir
Je regarde briller tes cheveux blonds dans le noir
Tu n’as ja mais souris si ten drement je crois
Tu es la plus jolie tu ne me regardes pas
Cha mẹ cho em một hình hài
Thầy cô cho em cả kiến thức
Và theo tháng năm em lớn nhanh
Ai cũng mong sao em thành người