Ngày nào em sẽ đến trong cuộc đời anh
Thì tình yêu kia anh dâng em đến trọn đời
Dù là muộn màng hay mất mát một thời
Dù là khổ đau hay nước mắt một trời
Thì có nghĩa chi khi cuối cùng ta gần nhau.
Đời là gì, người yêu của tôi trong đời
Đời là gì, người bạn tôi hằng thương mến
Ngày hôm trước nói yêu tôi giờ đây trăm ngàn lý do
Dù như thế tôi vẫn yêu thương cuộc đời
Ngày hôm qua mình chia tay nhớ em muôn vàng
Cuộc tình tàn đến những muộn phiền
Nhìn em ra đi với người
Đời người lặng lẽ trôi đi như dòng sông
Một ngày lặng lẽ qua đi trong chờ mong
Bên đèn một bóng bơ vơ chiều cuối đông
Nỗi nhớ nhung vẫn trôi dài trên con sóng
Một ánh sao chơi vơi rụng xuống giữa tim người
Đã cho đời vui.
Hờn ghen chi hỡi người qua thời thơ dại
Những ánh mắt trao nhau vội vàng như thuở đôi mươi
Hờn ghen chi quá khứ này những khuôn mặt đi qua rồi
Như giấc mơ xa xôi
Thà rằng anh nói đôi câu từ giã
Thà rằng anh nói hết yêu em rồi
Một thời ân ái tan cho dù em ngỡ ngàng
Dẫu cho tình phai em chẳng hờn dỗi
Đừng nhắc chuyện đa đa khi mình đã xa rồi
Phương trời cách đôi nơi
Ôi nhớ thương ngày nao cung phím tơ dạt dào
Em nghẹn ngào thương nhớ
Dù chỉ lần xa nhau, tơ duyên ai lẽ nào
Dang dở một tình sầu.
Cứ mỗi lần thu mang bao sầu thương thu về trong mắt buồn
Mình nghe lòng đau thương ai ngày xưa thương mùa thu trước
Ngày đó giữa nắng hôn hoàng rơi chờ đón nhau nghe mang mang niềm vui
Người ấy thường lặng im đứng nhìn xa vun vút bóng chiều phai
Bến ấy ngày xưa
Người đi vấn vương biệt ly
Gió cuốn muôn phương về đây
Thấy bóng người về hay chăng?
Bước nặng nề qua thềm nhà vắng vương xác hoa
Khi nắng chiều nghiêng ghé bên vai ướp vào má
Lách cỏ vườn xưa tìm lại chốn ta vẫn đùa
Ngắt hoa anh cười, nhưng em trách rồi lệ ứa