Căn nhà xinh, ôi căn nhà xinh
Của tôi đây, với khung cửa ngát xanh
Cửa mở tung gió đón làn nắng mơ
Gặp gỡ sân hoa đầy bướm tơ
Mùi hương lưu ly bay thoáng qua trong chiều
Để giờ đây ai luyến lưu nhiều
Tình yêu xưa đã hết mùi hương xưa đã phai
Em giờ đây bên ai.
Nhớ mãi câu ca chiều ấy
Êm ái như trong chiều nay
Có tiếng ai kia thầm nói
Vững tin nơi bàn tay đắp xây cõi đời.
Nếu có những lần chiều lan dần nắng rớt cuối sông
Thâu đêm thức trắng, lạnh vầng trăng xưa lồng vào sầu đau
Nếu biết cuối trời ngàn sao đời sao biết đổi ngôi
Nếu giữa trưa hè trời còn vương mây trắng, đừng hỏi tại sao
Có phải là tình yêu khi ta gặp một lần ngoài phố
Mới nói có đôi câu nhưng cứ ngỡ là quen đã lâu
Có phải là tình yêu khi ta gặp mặt lần đầu tiên
Mà thoáng mới ngó nhau sơ đã thấy ước mơ đã nghe mong chờ
Hôm nay gieo hạt giống
Tương lai gặt hoa trái
Hôm nay ý nghĩ lành
Miệng nói những lời lành,
Thân làm các việc lành.
Thân thương chiếc áo màu lam
Mặc vào người thấy tánh tham tan dần
An nhiên đang đến thật gần
Tham, si, sân, hận, lần lần ra đi.
Giờ chia tay tôi ra chốn biên cương anh đi sa trường
Tình ngàn phương đời vui với phong sương lãng quên ngày tháng
Đường lên non chim ca với mây vương nhớ câu tương phùng
Một ngày mai đời như cánh chim bay đến phương nào đây.
Em ơi, đừng đến nữa em ơi
Em ơi đừng đến nữa em ơi
Thương nhau, thương mấy, thương cho vừa
Yêu nhau yêu mãi đến khi nào
Lìa cành lá úa tả tơi nhảy múa
Rụng ngập đầy sân gợi sầu thi nhân
Nhìn tàu lá úa lòng buồn tê tái
Gợi hình ảnh xưa đã khuất xa rồi