Version 1: Ước hẹn Lời Việt Lữ Liên
Một chiều anh đã đến trong giấc mộng
Nụ cười êm ái xa xôi hồn em
Rồi vì sao con tim em tơ vương
Đã có những lúc nhớ nhung bâng khuâng
Người yêu dấu, biết bao giờ được trông thấy anh
Cùng em sánh vai, dìu em bước trên
Đường nắng ban mai ngàn hoa
Ngoài kia tuyết rơi đầy
Anh không đến bên em chiều nay
Ngoài kia tuyết rơi rơi
Trong băng giá tim em tả tơi
Version 1: Chuyện tình yêu
Đàn trong đêm vắng
Lạnh lùng buông tiếng reo đau thương
Từng chiếc lá úa nhẹ rơi theo gió ru cành
Nhạc còn lắng sao người vẫn theo mây gió ngàn
Lúc đêm vắng ta thầm nhớ thương người yêu
Mây nước hững hờ cây lá bơ vơ
(Trăng gió bơ vơ, Mây nước hững hờ, chim chóc ơ thờ)
Ngồi một mình trong chiều vắng nắng thu vàng nhuốm tâm hồn
Một chiều mêng mang một chiều hoang mặt trời tàn đi trong sương buồn
Mây thu giăng giăng trong chiều hiu hắt em nghe lá rơi buồn thương
Nghe cây rung lên nghe côn trùng vang tiếng chim nỉ non ngoài hoang vắng
Tình mình ngày đó bao êm đềm
Nay còn tìm đâu vòng tay mê đắm giây phút xưa
Em sống bây giờ tựa bóng đêm
Ngày xa hiu hắt hướng về nơi phương trời nào.
Tình như gió đùa vui tóc em
Tình như nắng vàng đến bên thềm
Tình như sóng vờn trong mắt em
Tình như thác chảy mãi không ngừng
Đường trần gian vạn nẻo sầu
Đi khắp muôn nơi, qua vùng đá sỏi
Giờ đôi chân đã mỏi
Từng giọt sầu nghe đắng trên môi