Version 1: Phần lời do ca sĩ Thanh Thúy trình bày
Từng cánh gió nhẹ cuốn từng chiếc lá vàng rơi
Cuộc tình xưa trên ấy nay xót xa lên đầy
Như lá bay bay hoài
Tình yêu đem đến cho nhau những sầu
Chờ em mùa Thu lá rơi
Tim anh thổn thức mong được nhìn thấy em
Rộn ràng vàng bướm tìm hoa
Sân trường đã vắng sao không thấy em
Rồi mai đây khi mình xa nhau nhớ đến nhau hoài
Rồi mai đây khi tình bay xa nhớ đến hôm nào
Còn mãi mãi những gì mình chất chứa trong lòng
Còn cho nhau chút dư hương, đừng tiếc nhau gì vấn vương
Đôi bốn năm em giã biệt quê nhà
Đến nơi xứ lạ bao nhung gấm xa hoa
Ngày đi lên tàu vẫy tay chào
Mắt nội đôi dòng chiều nào còn bên sông.
Anh ơi hay chăng lá thu nhuộm vàng muôn lối
Riêng em bao đêm với men rượu nồng đắng môi
Nghe con tim đau niềm đau tình tan vỡ
Từng nhịp bước cô đơn, nghe lòng dâng niềm nhớ
Mờ trong bóng chiều một đoàn quân thấp thoáng
Núi cây rừng lắng tiếng nghe hình dáng của người anh hùng
Lạnh lùng theo trống dồn trên khu đồi hoang im trong chiều buông
Có ai về phía thương yêu xa xôi muôn trùng cách biệt
Một miền quê cũ có con sông màu xanh bát ngát
Ai có về chốn xưa giữa nắng ban chiều
Xin nhớ qua cây cầu bắc ngang sông đào chốn quê nghèo
Em xin hỏi anh tình yêu là gì
Nghe nói rằng tình như khói sương
Hay đớn đau sầu khổ tơ vương
Tấm thân gái như con thuyền
Bập bềnh giữa muôn đợt sóng
Chiều dâng mầu nhớ, chiều dâng từ cõi bơ vơ một trời luyến thương
Người ơi còn đâu, mầu mắt nai tơ nhung êm ngây thơ hôm nào
Lặng nghe chiều rơi, hồn tôi nhầu nát trái tim tinh khôi mù tối
Nhớ thương ngập lối vẫn nguyên kỷ niệm trong tôi.