Version 1 (Ngọc Sơn trình bày)
Về Cẩm Xuyên đi trong ban mai
Trên quê hương đất mẹ anh hùng
Nơi sinh ra người con kiên trung
Những ánh sao ngàn năm tỏa sáng
Tình như gió đùa vui tóc em
Tình như nắng vàng đến bên thềm
Tình như sóng vờn trong mắt em
Tình như thác chảy mãi không ngừng
Em lại về quê anh Bạc Liêu quê anh đó
Tuy cách xa lâu rồi em vẫn mong một ngày về lại quê hương anh
Bạc Liêu tuy xa lắm nhưng tình yêu thật gần
Người Bạc Liêu mến khách tình yêu thương chất ngất như tình anh trao em
Hôm qua em đi tỉnh về
Đợi em ở mãi con đê đầu làng
Khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng
Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi
Thư gửi không tem, muốn xin làm quen bắc cầu duyên hội ý
Cũng xin làm quen biết được tên được người
Một ngày nên nghĩa chuyến đò nên quen
Đề thắm thiết mối giây cảm thông qua những khi gặp gỡ
Làm quen nhau đó đây vuông tròn
Tình kết hai tâm hồn ngày ấy trao khăn hồng
Anh yêu em từ lâu một tình yêu thiết tha
Em sinh như nụ hoa, nụ hoa tươi ngát hương
Con tim anh trào dâng tình yêu em đắm say
Em ơi xin tình yêu được bên nhau mãi mãi
Tạm biệt nhé, từ này thôi chia xa
Tạm biệt nhé, hãy vui đi nghe em
Đường em đi có hoa giăng đầy
Đường tôi đi có khi mưa nhoà lối về
Gần bên nhau thiết tha nồng ấm
Với chất ngất đam mê từ trong con tim
Và em trao chiếc hôn đầu tiên
Nhắc nhở em yêu anh thêm tnhiều
Dòng cơ duyên chuyển xoay con người bao lần
Luật thiên công trả vay công bằng nghiệp trần
Đời không hay biết nên gieo phiền muôn phần
Tội gieo phải mang đắng cay vào thân