Hôm nay về mái nhà vui buồn lệ nhỏ sa
Ngoại lem hem mắt ngó sương nắng nhíu làn da
Cơm dọn dưới giàn bầu, bữa cơm nghèo sum họp
Chén canh bầu chan húp, thương tấc đất ngọn rau
Anh đi một sáng Thu buồn
Xao xuyến thôn nghèo và vườn rau níu tay anh
Vườn khoai níu chân anh ngẩn ngơ bao lòng
Em về bên ấy có nhớ tôi
Nhớ cây hoa dại lúc em buồn
Cỏ cây hoa lá bên thềm vắng
Vẫn chờ em ra tìm ánh trăng
Đêm nay nhìn bầu trời sao nhiều sao quá Chúa ơi
Nhưng có một vì sao sáng hơn muôn vì sao khác
Và long lanh lấp lánh như mắt ai buồn e thẹn
Cố tình con ngắm nhưng sao chợt biến mất Chúa ơi.
Bao nhiêu năm rồi người đi khắp xứ muôn nơi
Bởi câu kiếm tiền rời quê xa chốn yên vui
Bao nhiêu năm rồi, mẹ cha tóc đã bạc màu
Mõi mong gối chiếc đêm thâu, năm nay chắc không về đâu
Những chiều mưa tháng bảy
Em có thấy phố buồn
Ai ngồi bên cửa sổ
Bâng khuâng nhìn mưa tuôn
Tặng em bài rhumba như đóa hoa thay lời anh yêu em
Tặng em bài rhumba luôn thiết tha xanh tươi như màu lá
Lá xanh như tình anh long lanh vao mắt em
Lắng sâu trong tâm hồn tình ái vẫn cô đơn
Trời thanh nắng chói bình minh
Non sông nước Việt đẹp xinh bát ngát đồng xanh
Lặng nghe sóng Thái Bình Dương
Êm êm vỗ về tình thương, tình thương trên đất lành.
Người yêu tương lai mơ ước tôi không cần đẹp
Và không cao sang chỉ cần thương tôi nhiều nhất
Người yêu tương lai cho dẫu nghèo tôi cũng yêu
Cần khi thương tôi thương phải cho hết đời tôi
Em vẫn thường ngày đi ngang đó
Qua hàng cây rực rỡ những hoa vàng
Áo trắng dịu dàng bao trong gió
Giữa chiều xanh nhạt nắng tóc mây buông