Ranh Giới

Tiếng mưa rơi giăng mắc giữa dòng đời người
Nỗi cô đơn thấp thoáng trong lòng cuộc vui
Từng giọt hoang vu, dội vào đêm thâu
Soi lòng ai vời vợi muộn sầu

Lý Kéo Chài

Gió lên rồi căng buồm cho khoái
Gác chèo lên ta nướng khô khoai, hò ơi!
Nhậu cho tiêu hết mấy chai khoan hỡi khoan hò
Bỏ ghe mà nghiêng ngửa ơ ơ là hò
Không ai chống chèo không ai chống chèo
Ơ hò ơ hò là hò hò hơ!

Hát Về Nha Trang

Về đây nghe biển ru sóng hát.
Giữa mênh mông trời tháng năm hiền hòa .
Tôi tìm em, hỡi người tình hòn Ngọc.
Em ở đâu, Nha Trang quá đẹp xinh.

Nha Trang Biển Nhớ

Ôi Nha Trang biển tình ngàn năm sóng vỗ
Biển rì rào từng làn bọt trắng xa đưa
Trong lắng sâu biển tình ngàn bao thương nhớ
Nhớ những chiều biển vàng sánh bước bên nhau

Vẫn Mãi Nợ Nhau

Ta ví là phù sa trôi hoài theo sóng nước.
Bồi từng bờ đất lở đem vào đất mầm xanh.
Còn em là dòng sông đục trong từ thác nguồn.
Bốn mùa gội mát đồng, cũng lắm khi gợn sóng.
Vì đất cần phù sa. Và ta còn nợ nhau.

Nước Cuốn Mây Trôi

Từ dạo xa người xưa lòng nhung nhớ có bao giờ nguôi
Nàng vội quên tình tôi về phương ấy sánh duyên cùng người
Còn gì đâu mộng mơ thời đuổi bướm, hái hoa lưng đồi
Câu nói trên môi, lời ai hứa mãi không lìa đôi

Nhịp Tim Thất Lạc

Anh không biết tìm em ở đâu
Để trao em bài hát ban đầu
Khi hoa chưa từng nở
Ngây thơ chưa vướng sầu
Khi mây chưa ngừng thổi
Tình yêu trôi nơi đâu

Ngày Trời Lộng Gió

Ngày trời lộng gió có em dáng xuân tình
Ngày trời lộng gió áo bay quyến thân hình
Đường về qua đó có anh đi bên mình
Đường về qua đó gió lùa đùa hương trinh.