Ngày nào em yêu anh, em đã quên trong cay đắng tuyệt vời
Ngày nào anh yêu em, em đã quên với trời hạnh phúc mới
Anh ơi đông lại về từ trăm năm lạnh giá
Tim em như ngừng thở, từ sau ân tình đó
Anh nghe không, mùa đông, mùa đông
Người yêu tương lai mơ ước tôi không cần đẹp
Và không cao sang chỉ cần thương tôi nhiều nhất
Người yêu tương lai cho dẫu nghèo tôi cũng yêu
Cần khi thương tôi thương phải cho hết đời tôi
Em vẫn thường ngày đi ngang đó
Qua hàng cây rực rỡ những hoa vàng
Áo trắng dịu dàng bao trong gió
Giữa chiều xanh nhạt nắng tóc mây buông
Thôi hãy quên nhau đi
Hờn trách nhau làm chi con đường ai nấy đi
Chuyện tình ơi thôi chào mi
Chấp nhận buồn chia ly con đường kia không ai vừa ý
Vang danh dòng giống Lạc Hồng rồng tiên
Phụ nữ Việt Nam vinh quang tám chữ vàng
Bà Triệu Bà Trưng đánh giặc ngoại xâm
Viết trang sử vàng lẫy lừng cho núi sông
Ôi niềm vui một ngày đã đến
Ôi ngày vui là một tia nắng
Khi vàng tươi cuốn trên tay em
Em bàn tay nắm trên đôi vai anh
Hẹn chiều nay mà sao không thấy em
Gió hiu hiu, lòng bỗng nghe lạnh thêm
Chiều mù sương hay mù khói thuốc anh
Em không lại anh nhủ lòng sao đây
Một ngày vào thu rong chơi
Nắng thu chưa vương màu nhớ
Rồi người tìm vui xa xôi
Tóc thu thả trôi vào gió
Còn năm ngón dài miệt mài
Lùa mây trắng đêm mộng hoài
Gọi thương nhớ lên thật đầy
Đầy đôi tay đầy đôi vai
Đầy miên xanh đêm dài
Em ngày đó tóc ngang vai dòng suối mơ mộng
Sân trường đó bước em đi ôi gót son hồng
Đợi em nôn nao mây trời xa lắc
Đợi em xôn xao anh mòn con mắt
Em dáng thiên thần anh nghệ sĩ lang thang
Không biết bao giờ ấy mới nói yêu em
Em đừng đừng hỏi gì thêm
Hai nhà cùng cuối nẻo phố cũ
Ta quen biết bao giờ
Ngày vui sân nắng tối cùng ra nhìn trăng
Chưa lần nghe tiếng buồn khơi
Những chiều nhạt mây trôi