Đành lòng gà trống nuôi con sao em nỡ bỏ con cho đành
Từ ngày lo cấy lo cày cho qua ngày tàn phai dấu xưa
Màn đêm sao bi ai cứ mãi buông dài cho tôi say
Có ai không buồn khi bạn lòng mình không thuỷ chung.
Sao anh đành phụ em để kết cục hai ta không trọn nghĩa vẹn tình
Sao anh đành bỏ em để đường đời giờ đây quá chênh vênh
Sao anh đành làm ngơ từng ngày dài mình em rất bơ vơ
Từng đêm chờ thảng thốt giữa cơn mơ
Buồn vật vờ ngồi đếm bao niềm nhớ.
Người ơi khi cố quên là khi lòng nhớ thêm
Dòng đời là chuỗi tiếc nhớ
Mơ vui là lúc ngàn đắng cay xé tâm hồn
Trời chiều trang điểm phấn mây
Không làm xinh lại mắt gầy
Từ độ người trai trót đi lạc hướng đời
Lần này tính lại thời gian rớt nặng trên vai.
Theo gió thuyền xuôi sóng đưa bèo trôi
Tiếng đàn trầm trầm man mác lòng tôi
Làm thân gái ai không mơ gặp bến trong cho khỏi thẹn má hồng
Vì non sông anh ra đi dù thương nhớ bến xưa xin mãi đợi chờ
Đời lính chiến anh không muốn gì hơn xin em đừng dối lừa
Nếu biết anh vì ai tháng năm vẫn miệt mài nợ đời trong kiếp trai
Khi lá thu bên thềm rơi
Chạnh lòng con nhớ thương mẹ
Theo tháng năm tóc mẹ phai
Xuân đi qua không chờ ai.
Thế rồi con quỳ xuống, đưa bàn tay trinh nguyên
Dâng hiến trọn xác hồn, suốt đời con hiến thân
Làm lễ tế hy sinh, làm lễ dâng toàn thiêu.
Có những khúc hát trong chiều đông
Khi yêu thương xa vắng mấy ai chờ mong
Có lúc nước mắt rơi sao mặn môi
Vòng tay ân ái dấu yêu nay đâu rồi
Je sais pourquoi tu as pleuré
Et tristement m’a regardé
Je peux te prendre dans mes bras
Pour embrasser tes yeux rougis
Mais moi je n’en ai pas le droit
Tu es la femme de mon ami.