Người Xóm Cũ

Trời chiều trang điểm phấn mây
Không làm xinh lại mắt gầy
Từ độ người trai trót đi lạc hướng đời
Lần này tính lại thời gian rớt nặng trên vai.

Bến Đợi

Làm thân gái ai không mơ gặp bến trong cho khỏi thẹn má hồng
Vì non sông anh ra đi dù thương nhớ bến xưa xin mãi đợi chờ
Đời lính chiến anh không muốn gì hơn xin em đừng dối lừa
Nếu biết anh vì ai tháng năm vẫn miệt mài nợ đời trong kiếp trai

Còn Có Chút Em

Tìm em nơi đâu, giữa dòng người lạ?
Ngã tư Phú Nhuận, phố đã quen tên
Hay ngược Chi Lăng dài thêm Gia Định
Cầu Bông từng giờ chờ nhau Quán Nhớ
Để mãi không quên.
Để mãi không quên.

Nhớ Thu Ấy Ta Đã Yêu

Nhìn chiếc lá vàng rơi nhẹ dưới ánh nắng hoàng hôn
Làm tôi nhớ về ngày đó ta đã yêu nhau
Ta bên nhau nhẹ bước trên lá vàng rơi
Tay trong tay phiêu du tìm quên ngày tháng

Quê Tôi Ngày Trở Lại

Tôi về lại quê xưa cách xa bao tháng ngày
Mong tìm gặp mẹ tôi cho thỏa lòng nhớ mong
Tôi về lại quê xưa ngóng trông từng con đường
Mong gặp người tôi thương kể nhiều chuyện yêu đương.

Vòng Tay Cho Đời

Chiều ơi chiều gợi thương nhớ thêm chơi vơi
Để nghe hồn tương tư hình bóng xa xôi
Như trăng thanh khi tròn lại khuyết mòn
Tình vẫn đầy cùng hoa cơn héo hon
Còn đâu lệ khóc người thương.

Tình Hận Người Vượt Biển

Một người vượt biên sáu bảy mươi lăm
Mang mối tình đầu rất âm thầm
Chuyện tình chung cư ở ngoài thành phố cũ
Thiếu nữ tròn trăng thùng thuốc lá chân cầu thang
Nói lá che ngang tầm mắt ngó duyên tình gần
Nón lá chia đôi dòng tóc rối câu thề hẹn
Nón lá trên đầu ôm kín những giấc mơ hoang
Người con gái kiêu sa.