Nhìn chiếc lá vàng rơi nhẹ dưới ánh nắng hoàng hôn
Làm tôi nhớ về ngày đó ta đã yêu nhau
Ta bên nhau nhẹ bước trên lá vàng rơi
Tay trong tay phiêu du tìm quên ngày tháng
Tôi về lại quê xưa cách xa bao tháng ngày
Mong tìm gặp mẹ tôi cho thỏa lòng nhớ mong
Tôi về lại quê xưa ngóng trông từng con đường
Mong gặp người tôi thương kể nhiều chuyện yêu đương.
Chiều ơi chiều gợi thương nhớ thêm chơi vơi
Để nghe hồn tương tư hình bóng xa xôi
Như trăng thanh khi tròn lại khuyết mòn
Tình vẫn đầy cùng hoa cơn héo hon
Còn đâu lệ khóc người thương.
Một người vượt biên sáu bảy mươi lăm
Mang mối tình đầu rất âm thầm
Chuyện tình chung cư ở ngoài thành phố cũ
Thiếu nữ tròn trăng thùng thuốc lá chân cầu thang
Nói lá che ngang tầm mắt ngó duyên tình gần
Nón lá chia đôi dòng tóc rối câu thề hẹn
Nón lá trên đầu ôm kín những giấc mơ hoang
Người con gái kiêu sa.
Anh đã trao em nụ hoa cài lên tóc bồng
Hoa toả hương thơm dịu êm nhẹ ru giấc nồng
Lần hò hẹn đó đã yêu rồi
Ngọt ngào tình trao thốt nên lời
Hẹn thề chẳng phai mãi yêu người người hỡi
Ghé đồi sim chiều tím hoang
Nghe rừng khua chim rộn ràng
Kìa con suối nước reo nhịp nhàng
Em sơn nữ bước chân vội vàng
Bụi ngang vai hoàng hôn nhạt nắng
Giọt mưa buồn long lanh trên mắt em
Bờ môi nào run lên trong mưa ngâu
Đời má hồng còn lắm u sầu
Biết trôi về đâu.
Giọng nhạc thánh thót thơm hương tình yêu vang trong phòng trà
Cùng giọng hát đó em gửi về tôi tình yêu bao la
Lắng nghe lời ca âm sầu tương tư mà sao buồn quá
Dạ hương chốn đây luôn gợi trong tôi tình yêu đã qua.
Ai buông chi bao cung đàn, cho Ta thêm lắm mơ màng
lạnh lùng khi gió đông sang thả hồ theo gió đi hoang
đàn kia sao cứ mãi ngân mà mơ cuộc tình phù vân
Người ơi xin hãy thật gần cho tim hòa nhịp ái ân…
Ngày nào em đến bên anh yêu anh
Dịu dàng em hé môi cười thắm xinh
Em như tia nắng, em mang ánh sáng
Sưởi ấm lòng nhau