Con sóng tình nào đưa ta về biển nhớ
Hương ái ân khỏa lấp trên vùng yêu thương
Yêu dấu nào đường khuya mưa rơi tình đong đầy
Môi ướt mềm lịm chết trong từng đêm say.
(st 20 Văn Vũ)
Mưa rơi từng giọt mưa ứơt trên vành môi em
Cơn (G] mưa từng hạt mưa rớt trên bờ vai em
Ướt mái tóc em, vì cuộc sống vất vả mỗi ngày
(st14 Văn Vũ)
Khi lòng đau nhói giọt lệ chiều tiễn đưa em
Những kỷ niệm buồn từng chuyện cũ trôi qua
Dẫu trong tim hình bóng ấy chưa phai nhoà đi
Gạt nước mắt đi những ngày tháng qua nỗi đắng cay
Có ai biết được ân tình luôn say đắm nhau
Nhìn lá me bay nhớ kỷ niệm hai chúng mình
Ngày đó quen nhau vương chút tình trên tóc mây
Đôi mắt thơ ngây, hoa nắng ươm đầy
Đẹp tựa như lá me bay nên tình anh trót say
Chiều xuống tà dương khuất dần
Mỏi mắt trông về phía trời xa
Lòng nghe tâm tư bao sầu lắng
Gió nhẹ xé buốt tâm hồn
Ngày đi mang bao hành lý
Nhớ mãi một người đã nguyện câu ước tình
Để rồi chiều nay bóng hình em văng vẳng trong tiềm thức
Đâu bóng về
Sáng nay tình lén qua sông
Tình mang áo ấm, mang long từ bi
Rồi tình tình cũng ra đi
Rồi tình tình cũng ra đi.
Em bỗng thấy chiều nay mây che nắng
Sợi tơ chùng đan kín cả dòng sông
Lòng bâng khuâng nhìn đàn chim xa dần
Anh khẽ hỏi mai xa rồi em có buồn không?
Em gánh xuân về qua phố đông
Ngõ nhỏ nghiêng theo dáng em hồng
Chân sáo nhẹ nhành bên thềm bước
Cành đào e thẹn ngỡ ngàng trông?