Đêm đen mơ màng thức giấc
Ngõ hồn hoang vắng chơi vơi
Hồ như âm vang tiếng nấc
Dấu khô lệ úa trên môi
Gót Thu nhẹ nhẹ qua thềm
Hoàng hôn bối rối sương đêm hoa cài
Tóc mây vấn vít bờ vai
Phập phồng ngực gió như đang rộn ràng
Em ngoan áo lụa dịu dàng
Lá răm con mắt thơm tràn mùa ngâu
Người về từ độ đấu đâu
Gọi trăng thức dậy pha màu lá duyên
Sóng hôn thật nhẹ, vào bờ môi cát trắng
Nắng trông thẹn thùng, nép vào cuối chân mây
Hải âu bay lượn, cùng làn gió trao duyên
Khác chi đôi ta, hỡi người yêu nhỏ bé.
1 Trăng ngủ trên đồi mơ
Chuông chùa rơi lặng lẽ
Em rũ áo đi về
Bên mộng
Phấn hương xưa còn đọng
Gió sương thầm chao nghiêng
Ngược xuôi qua trăm miền
Nhịp đời buông tơ rối
Anh ôm đàn đứng đợi
Tiếng vạc vọng trong đêm
Đêm sâu hơn vực thẳm
Đường hoang vu lối về
Khi không anh lên Đà Lạt
Khi không em xuống đồng bằng
Tháng mười hai trời ngơ ngác
Tháng mười hai trời bâng khuâng.
[ĐK: ] Cầm tay em! Cầm tay em! Hãy cầm tay em!
Dìu em đi! Dìu em đi! Hãy dìu em đi.
Lời : 1
Buổi sáng khi sương còn trên lá non
Vạt nắng xuyên qua chuỗi hàng cây
Nhìn em trong ánh ban mai
Rạng ngời tỏa nét tinh khôi
Đẹp tựa như bức tranh ] trên đồi mơ
Đêm nay cô đơn quá
Phố buồn mình em bước đi
Mưa rơi lang thang bước
Nỗi sầu này ai thấu chăng
Hợp âm ghi theo giọng ca sĩ Phương Mai
Slow Rhumba Tone
Intro :
Con bé nhỏ, cũng là lúc mẹ rời xa con
Con còn trong nôi, con nào hiểu chi sự đời
Sao đành bỏ con giữa chợ đời, sao đành mẹ bỏ ra đi