Ta đã hẹn nhau từ bao giờ
Yêu anh đời em ngỡ trong mơ
Bao năm tình đẹp như là mộng
Say đắm cùng nhau viết nên thơ.
Chiều về làn môi em thêm tươi
Trời hồng hồng thêm lên đôi môi
Có em ta càng thấy sao đời vui.
Em mình chưa biết nhau
Thôi em mình ngăn cách xa
Trời thật buồn mình đã nhớ em
Ngàn dặm ta luôn nhớ nhau
Con sóng tình nào đưa ta về biển nhớ
Hương ái ân khỏa lấp trên vùng yêu thương
Yêu dấu nào đường khuya mưa rơi tình đong đầy
Môi ướt mềm lịm chết trong từng đêm say.
(st 20 Văn Vũ)
(st79 Văn Vũ)
(st 40 Văn Vũ)
(st67 Văn Vũ)
Em nghe không mùa đông.
Một mùa đông nói yêu đương.
Trong đôi tay đời rưng rưng
Những ánh nến giữa bóng đêm trần gian vắng
Lạ từng giọt nắng lẻ loi bên thềm.
Người còn ngồi hát, nhớ nhung âm thầm.
Chút hương còn nhẹ vương trên tóc
Gởi cho người xa mùa đông thiết tha
Tình đã đến với những chiếc lá ép trong lòng giấy.
Đời gọi nhau quên đi quên đi bao nhiêu đổi thay.
Tìm cho thấy bóng mây lên
Một đêm ái ân cuồng say .
Những buổi sáng không em, cafe như nước lạnh
Điếu thuốc đầu ngày cũng nhạt nhẽo vô duyên
Buổi sáng không em, chợt nghe buồn xa vắng
Nhớ quá nụ cười, nhớ dòng tóc hương bay.