Những buổi sáng không em, cafe như nước lạnh
Điếu thuốc đầu ngày cũng nhạt nhẽo vô duyên
Buổi sáng không em, chợt nghe buồn xa vắng
Nhớ quá nụ cười, nhớ dòng tóc hương bay.
Từng cơn sóng vỗ bờ, gọi buồn những đêm mưa
Niềm hạnh phúc đợi chờ, muôn trùng em có nhớ
Biển soi ánh nhật nguyệt, tìm một dấu chân chim
Chìm sâu đáy hồn người, một ước mơ đầu tiên.
(st64 Văn Vũ)
Đẹp tựa khúc hát như mắt môi em
Lời ca tha thiết ta viết cho người
Đến bên thế gian tôi yêu và mơ lứa đôi
Buông theo dòng nghiệt ngã trên suối tóc mềm
Có đêm tóc âm u gió mưa gọi nhau.
Người về, một mùa thu gió heo may
Về đâu có nhớ chăng những vì sao long lanh
Đưa tiễn người một đêm không trăng
Nói sao nên lời lòng buồn như chiều rơi
Như trong đêm khuya những buớc chân qua thềm
Gợi niềm thương nhớ vô vàn.
(st56 Văn Vũ)
Cúi đầu con lạy thế tôn
Cho con quên hết ưu phiền nhiễu nhương
Cho con quên hết mê đường
Cho con quên hết sầu vương cuộc đời.
Trông thế gian đang vui mừng đón xuân
Chắc nàng xuân năm nay đẹp bội phần
Ngắm rừng hoa mai đua nở tuyệt trần
Đồi hương thay phấn giữa đêm chờ tin báo xuân
Người hỡi, ôi người yêu dấu mãi lòng xót xa
Niềm Đau nhớ mãi qua canh thâu không nguôi
Mặt trời tới chim gọi réo rắt tên em
Anh âm thầm nơi đây mờ xa bóng em
Người đời đặt tên ,Riêng một loài hoa
Dịu dàng mỏng manh , nâng niu nụ hồng
Mẹ nàng đặt tên, một màu xinh tươi
Cuộc đời đài trang không phiền vương mang