Chiều mưa qua trên phố
Đường vắng khuất trong màn mưa
Lạnh từng cơn gió đưa
Tôi đi tìm tìm về chốn xưa.
Thuyền đậu bến, anh chờ mong em đến
Đến bên anh, ta hẹn ước cùng nhau
Cho dù bão, dù mưa sa cách trở.
Lòng vẫn luôn, mong sớm thấy được em
Thôi em đi về đi
Mộng xưa thề ước bên nhau
Giờ đây đã thành hư hao
Tình ta chết theo trái sầu.
Ai biết cho được tôi tìm vần thơ
Ai biết cho được tôi dệt đường tơ
Trao gió theo gió đưa đưa về vườn lá thắm
Trao nước theo nước trôi trôi về nguồn tơ duyên.
Một bữa cơm chiều là bao điều gia đình mong ước
Mãi những lo toan bao nhười đi sớm khuya không về
Cuộc sống bộn bề khi đêm về chẳng tròn giấc ngủ
Không đủ tương lai bao người phải sống xa gia đình.
Mưa ơi mưa ta khóc bên song buồn
Mưa rơi rơi ngõ vắng ai trên đường
Ngày ấy người đi mang theo nhớ thương
Giờ vẫn biệt ly đường đời tram hướng
Cúi đầu con lạy thế tôn
Cho con quên hết ưu phiền nhiễu nhương
Cho con quên hết mê đường
Cho con quên hết sầu vương cuộc đời.
Trông thế gian đang vui mừng đón xuân
Chắc nàng xuân năm nay đẹp bội phần
Ngắm rừng hoa mai đua nở tuyệt trần
Đồi hương thay phấn giữa đêm chờ tin báo xuân
Người hỡi, ôi người yêu dấu mãi lòng xót xa
Niềm Đau nhớ mãi qua canh thâu không nguôi
Mặt trời tới chim gọi réo rắt tên em
Anh âm thầm nơi đây mờ xa bóng em
Người đời đặt tên ,Riêng một loài hoa
Dịu dàng mỏng manh , nâng niu nụ hồng
Mẹ nàng đặt tên, một màu xinh tươi
Cuộc đời đài trang không phiền vương mang