Cha ơi! Nhớ những đêm sương lạnh
Dưới mái tranh hiu quạnh, những ngày thơ bé năm xưa
Trời đông giá rét, cha nào đâu yên giấc
Cha đến bên con đắp tấm chăn êm
Ôi phụ tử tình thâm!
Ta gặp nhau trên phố chợt qua
Nắng sáng mừng vui nắng chan hoà
Mái tóc xanh xưa giờ điểm trắng
Nụ cười chan chứa nét phong ba.
Ngày tháng chất lên đời ta
Yêu thương hay là xót xa
Một ngày em bên ta
Một đời cứ ngỡ ngày hôm qua
Thôi em đừng khóc nữa làm gì
Kỷ niệm sầu ân tình cũ xa xưa
Thôi em đừng khóc,
Em đừng khóc, đừng khóc nữa giọt lệ sầu
Làm sao xóa hết tâm tư.
Về đâu em hỡi khi lá rời xa cành
Vàng úa mãi chiều nay
Anh tìm em giữa chốn thênh thang
Lòng trào dâng mênh mang nỗi nhớ.
Màn đêm buông xuống gió heo may về chốn đây
Trời cao mênh mông ánh sao soi ngàn áng mây
Nhớ đến đêm hôm nào cuộc tình ta tung cánh bay
Bay theo gió heo may tỏa ngát hương nồng say
Người xa rồi mấy mùa thu chờ đợi
Hoàng hôn buồn chở nhung nhớ về đâu
Có còn không bờ mi xanh lệ sầu
Khóc cho nhau chuyện tình mình đã cũ
Anh về đường cũ ngày xưa
Lối mòn đêm vắng gió đùa mây bay
Nhớ người năm cũ nơi này
Một thời xuân mộng với ai hẹn thề
Tình yêu mẹ đã cho con tiếng khóc từ khi mới chào đời
Tình yêu mẹ cưu mang con chín tháng đậm sâu
Xin cảm ơn mẹ hiền đã một đời bể dâu
Nuôi con khôn lớn nên người.
Bao tháng ngày chờ em anh vẫn hoài mong
Dù xa xôi cách trở tình anh vẫn luôn mặn nồng
Chiều mùa thu mây hồng ngẩn ngơ anh ngóng chờ ai?
Trải qua bao dâu bể tình anh vẫn chẳng nhạt phai