Từng bông tuyết nhẹ rơi
Một chiều đông giá trắng trong lòng tôi
Niềm cô đơn lẻ loi khi chiều trùm lên bóng em nhỏ nhoi
Ngồi nơi đây tôi nghĩ đến người lòng buồn chơi vơi
Tìm nơi đâu ánh mắt u sầu của người em thơ
Nhìn những cánh hoa phù du, tôi khẻ kêu tên người yêu
Anh vẫn không đổi thay
Anh vẫn như cũ, kẻ lãng du trong đời em
Anh vẫn e ấp luôn trong trái tim
Câu nói ân ái Ôi, biết bao tháng năm
Em đã âu yếm dâng tặng anh
Em đi qua chuyến đò thấy con trăng đang nằm ngủ
Con sông là quán trọ và trăng tên lãng du
Em đi qua chuyến đò ối a con trăng còn trẻ
Con sông đâu có ngờ ngày kia trăng sẽ già
Một mình em lang thang từng góc phố
Môi mỉm cười mà lòng thì còn đau
Giấu nước mắt trong tim thật sâu
Một ngày sống bên em sẽ muôn đời
Dẫu cho mưa rơi đá mòn tháng năm
Lạy trời được yêu mãi nhau người ơi
Đừng mang trái ngang chia lìa lứa đôi
Phiên bản 1: Ngàn năm vẫn đợi Lời việt Khúc Lan
Ngày đó trên chiếc cầu, em nhớ chăng
Một chiếc áo dài, màu trắng xinh xinh
Một nụ cười, mời anh đưa em vào đời
Và từ đó, hai đứa mình quen nhau.
Bài ca ngày xưa gợi ta bao nhớ nhung ngày tháng qua
Và những yêu dấu đam mê ngày có nhau đẹp biết bao
Ôi nhớ thương quá bao nhiêu đường phố quen mình đã qua
Nay đã xa quá anh ơi tìm đâu
Rồi chiều nào anh qua xóm vắng
Đã mấy mùa trăng anh cách xa mấy lần nghe tim thiết tha
Cớ sao anh tưởng chừng là hôm qua
Đôi ta hẹn nhau giữa lòng mấy rặng tre già