Ước Nguyện (Hoàng Kim)

Nay kiếp người bao trầm luân khổ ái,
Tai biến, chiến trường tăm tối lầm than,
Chia ly nhiều như thời đang mạt pháp,
Tiếng khóc than, không thể tả nên lời.

Con ước nguyện được về nơi Phật Quốc,
Che chở hồn con, bóng mát vô biên,
Ánh sáng chiếu trong lúc thiền nguyên thuỷ,
Ngày quán đêm, nghe Cổ Nhạc Âm Trời.

Tìm Về Cõi Nhớ

Vẫn còn đây bên thềm xưa hoang vắng
Đá bạc màu cùng mấy lượt rêu phong
Hỏi biết có đợi mong người nơi ấy
Để hạ buồn tím cả nỗi mênh mông

Chuyện Tình Sơn Nữ Y Văn (Vũ Thanh)

Chiều chiều ai nhớ chiều lại chiều,
Chuyện tình sơn nữ bên suối mơ,
Từ chàng lãng khách về rừng đồi,
Hẹn nhau ca hát chiều lại chiều.

Rồi chàng lãng khách xa rừng đồi,
Một mình sơn nữ ngồi bơ vơ,
Từng chiều trông ngóng chờ người về,
Người đi, về đâu giờ đâu?

Nhật Ký Ngày Đông Buồn

1 Hỏi những cánh chim chiều đông
Đường mây có qua bão giông
Hỏi gió tuyết bao năm vẫn lạnh lùng
Đời phong ba có mơ bờ nắng hạ
Hỏi đêm vắng cô liêu ánh nhạt nhòa
Có hay nổi buồn chưa bôi xóa .

Phượng Vĩ Trường Xưa

Về thăm trường xưa khi chiều buông trên mái tóc phai màu
Vạt gió nào qua đây lay đưa cánh phượng lao xao
Gợi bao nỗi nhớ một thời hồn nhiên hoa nắng rợp trời
Hòa cùng áo trắng rạng ngời đùa vui huyên náo
Sau tiếng trống báo giờ chơi.

Bà Mẹ Quê

Vườn rau, vườn rau xanh ngắt một màu
Có đàn, có đàn gà con nương náu
Mẹ quê, mẹ quê vất vất vả trăm chiều
Nuôi đàn, nuôi một đàn con chắt chiu
Bà bà mẹ quê, gà gáy trên đầu ngọn tre
Bà bà mẹ quê, chợ sớm đi chưa thấy về
Chờ nụ cười son, và đồng quà ngon.

Những Giọt Mưa Sầu

Mưa sầu gợi người xưa yêu dấu mưa ngâu mưa tầm tã đêm thâu
Mưa phùn ngập trời băng giá nuối tiếc kỷ niệm đã qua.
Mưa nghèo dột xuyên mái lá thương cho kiếp không nhà
Mưa lùa từng cơn nghiêng ngã yêu nhau để rồi cách xa.