Ngày em hai mươi tuổi tay cắt mái tóc thề
Giã từ niềm vui nhé buồn ơi, hãy chào mi.
Ngày em hai mươi tuổi chưa biết nhớ nhung gì
Trên nụ cười mới hé niềm thương đã tràn mi.
Trời đêm khuya gió xôn xao cuộc đời ta gió mưa là bao
Tình yêu như giấc chim bao dòng thời gian cuốn trôi em về đâu
Tình đến bên em ngọt ngào trao cho những lời nói dịu êm
Tình đến cho em nụ cười quay đi để lại nỗi nhớ
Tình đã ra đi vội vàng nước mắt giờ đã cạn khô
Chỉ còn lại đây con tim tội lỗi.
Gọi gió lên thung lũng hồng, mây trôi bềnh bồng
Hạt nắng lung linh tím dần, mong mênh thu vàng
Còn đó em yêu dỗi hờn, long lanh lệ buồn
Còn đó sương vây kín đầy, cho tình ngất ngây
Trời ơi tôi đã lỡ yêu em rồi
Làm sao ngăn được vết đau trong đời
Vết đau cắn xé tơi bời, bao đêm cô đơn bồi hồi
Mong một người nhớ đến tôi.
Trở lại nơi đây bên mái trường xưa
Vẫn con đường cây dài bóng mát
Ríu rít tiếng chim trên những vòm lá xanh
Nhưng người xưa bây giờ nơi đâu
Có những chiều thu vương nắng cuối thôn
Tiếng tiêu ai vọng đến thiết tha buồn
Man mác niềm vương vấn tình cố hương
Mối u hoài trầm tư khi chiều xuống.
Rất thật lòng hai nửa con tim
Nửa cho em, nửa dành cho biển
Nửa cho em vỗ về con sóng
Nửa cho biển mặn mặn nồng môi em.
Chiều thu ấy, ngồi bên em dưới ánh trăng vai kề vai
Nhìn mây bay, hồn lâng lâng theo gió lay hương mùa say
Chiều thu ấy, nhìn nhau tay nắm tay, mắt hoen lệ tràn
Buồn ngao ngán, nàng xa cách, duyên tình ta ôi bẽ bàng.
Người ơi khi cố quên là khi lòng nhớ thêm
Dòng đời là chuỗi tiếc nhớ mơ vui là lúc ngàn đắng cay xé tâm hồn
Tàn đêm tôi khóc khi trời mưa buồn hắt hiu lòng mình thầm nhớ dĩ vãng
Đau thương từ lúc vừa bước chân vào đường yêu