Bên thềm đào đã nở hoa
Từng nụ chum chím, sắc hồng gọi xuân
Tiếng chim thánh thót trong ngần
Đông qua thả nắng, gọi nàng xuân sang
Ta gặp nhau bên phố không quen đèn mờ trong quán vắng.
Ly rượu cay đêm nay, em vơi sầu tan tác tình bao năm vương vấn
yêu người chẳng màng yêu em, đời không khóc giùm em.
Ơn em thơ dại từ trời
Theo ta xuống biển vớt đời ta trôi.
Ơn em dáng mỏng mưa vời
Theo ta lên núi về đồi yêu thương.
Tạ ơn em tạ ơn em.
Sao không thấy em lại
Để cùng anh thẩn thơ
Trước sân trăng vòi vọi
Để rồi cùng ước mơ.
Em về, qua đường cũ
Nghe nhịp bước chân bơ vơ
Hàng cây ngày xưa
Buồn trơ đón trên từng lá mong chờ
Quán chiều ngủ say, giấc buồn trên cây.
Cuộc đời lắm ê chề, cuộc đời lắm não nề
Tìm đâu lối đi về rã rời trong cơn mê
Từ em đi mùa xuân lặng lẽ cánh hoa u sầu
Từ em đi hạ thêm buồn vắng nắng mưa phai màu
Vòng tay cũ lối xưa em về bờ môi ấm ngát hương câu thề
Ngậm ngùi trong nỗi buồn vương vấn những tháng ngày qua
Soạn theo phần trình bày của ca sĩ Khánh Ly
* Tác giả: Anh Nguyên (bút danh khác của nhạc sỹ Nguyễn Văn Đông)
Ngày xưa em hay nói thích hoa mười giờ,
Nên anh hay tìm tặng cho em những cánh hoa màu tím,
Em hay nói rằng, hoa tím còn khoe sắc ta còn yêu nhau,
Dẫu xa muôn trùng, mình đừng quên những câu hẹn thề.
Một hôm anh không đến công viên hẹn hò,
Cho em anh chờ, bờ mi xinh đẫm ướt khăn lệ thấm,
Khi anh giải bày, em chẳng màng chỉ khóc quay mặt đi thôi,
Biết em hiểu lầm, rồi giận anh chẳng trao một câu.