Gọi Xuân

Bên thềm đào đã nở hoa
Từng nụ chum chím, sắc hồng gọi xuân
Tiếng chim thánh thót trong ngần
Đông qua thả nắng, gọi nàng xuân sang

Quán Vắng Đêm Buồn

Ta gặp nhau bên phố không quen đèn mờ trong quán vắng.
Ly rượu cay đêm nay, em vơi sầu tan tác tình bao năm vương vấn
yêu người chẳng màng yêu em, đời không khóc giùm em.

Mùa Thu Cánh Nâu

Em về, qua đường cũ
Nghe nhịp bước chân bơ vơ
Hàng cây ngày xưa
Buồn trơ đón trên từng lá mong chờ
Quán chiều ngủ say, giấc buồn trên cây.

Ở Nơi Nào Em Còn Nhớ

Từ em đi mùa xuân lặng lẽ cánh hoa u sầu
Từ em đi hạ thêm buồn vắng nắng mưa phai màu
Vòng tay cũ lối xưa em về bờ môi ấm ngát hương câu thề
Ngậm ngùi trong nỗi buồn vương vấn những tháng ngày qua

Đời (Băng Nhi)

Sống trên đời, người thương kẻ ghét,
Biết thế nào, cho vừa lòng người ơi,
Kiếp người, sống chết nay mai,
Hận thù ganh ghét, đố kị làm chi.

Bước ra đời, đừng làm cao mình quá,
Bởi xã hội, còn lắm người cao hơn,
Nhân từ nhận nghĩa người thương,
Đừng vì giàu có ,mà khinh khi người nghèo.