Đời (Băng Nhi)

Sống trên đời, người thương kẻ ghét,
Biết thế nào, cho vừa lòng người ơi,
Kiếp người, sống chết nay mai,
Hận thù ganh ghét, đố kị làm chi.

Bước ra đời, đừng làm cao mình quá,
Bởi xã hội, còn lắm người cao hơn,
Nhân từ nhận nghĩa người thương,
Đừng vì giàu có ,mà khinh khi người nghèo.

Em Đi Xem Hội Trăng Rằm

Nhân gian xem hội trăng tròn,
Trăng tròn mười sáu thật to,
Người ta đi đứng thật đông,
Ðêm nay là hội trăng tròn.

Em đi xem hội trăng tròn,
Áo quần hài gấm bảnh bao,
Nhìn lên trên trời ông trăng,
Soi lên bóng em nằm nghiêng.

Chuyện Tình Hoa Mười Giờ

Ngày xưa em hay nói thích hoa mười giờ,
Nên anh hay tìm tặng cho em những cánh hoa màu tím,
Em hay nói rằng, hoa tím còn khoe sắc ta còn yêu nhau,
Dẫu xa muôn trùng, mình đừng quên những câu hẹn thề.

Một hôm anh không đến công viên hẹn hò,
Cho em anh chờ, bờ mi xinh đẫm ướt khăn lệ thấm,
Khi anh giải bày, em chẳng màng chỉ khóc quay mặt đi thôi,
Biết em hiểu lầm, rồi giận anh chẳng trao một câu.

Người Giàu Cũng Khóc

Tình yêu ai bán mà mua,
Làm sao mà mua lấy trái tim của một người,
Cho dù bạc tiền tựa non cao,
Giàu sang cùng phú quý làm sao mua được tình.

Giàu sang đem đến cho người,
Yêu trong dối trá yêu trong lọc lừa,
Nên tình rối tựa như tơ,
Con tim nhức nhối bởi tình yêu lạc bến bờ.

Tình Vọng Đêm Mưa

Người tìm người trong đêm mưa,
Người tình về trong đêm mơ,
Mưa rơi rơi từng giọt buồn,
Phiêu linh như cuộc đời mình,
Nên tay buông rời cuộc tình.

Ngày tình còn xanh em ơi,
Ôm trọn vòng tay đôi mươi,
Môi nồng khao khát đợi chờ,
Đêm dài nào biết hững hờ,
Đôi mình ngày ấy trong mơ.

Đêm Không Trăng Sao

Chuyện một đêm không trăng sao,
Ghi nỗi buồn thương yêu ngày nào,
Chuyện người đi tan vỡ mộng thắm ban đầu,
Ước nguyện đành vùi sâu.

Tôi sang thăm em hương tình đêm giá lạnh lùng,
Thắm buốt tâm tư người từ khu chiến tìm về,
Mà đường đêm không trăng sao đường lòng hoang sơ thương đau,
Vòng tay khép lại trắng đêm đợi chờ.

Chiếc Lá Thu Phai

Về đây đứng ngồi, đường xa quá ngại,
Để lòng theo chút nắng bên ngoài,
Mùa xuân quá vội, mười năm tắm gội,
Giật mình ôi chiếc lá thu phai.

Người đâu mất người, đời tôi ngốc dại,
Tự làm khô héo tôi đây,
Chiều hôm thức dậy, ngồi ôm tóc dài,
Chập chờn lau trắng trong tay.

Hỏi Đá Có Buồn Không

Người đã đi rồi đá buồn không,
Tình đã tan rồi đá đau không,
Mình đá u hoài mối tình câm,
Mình đá trơ trọi theo ngàn năm.

Hỏi nắng có còn phai tàn thu,
Hỏi gió có gào, khóc hay ru,
Hỏi đến mây ngàn có còn bay,
Hỏi đá có còn nhớ đến đêm ngày.

Áo Vũ Cơ Hàn

Tôi kẻ cô đơn không nhà không cửa cũng không bạn không bè,
Áo vũ cơ hàn người đời tặng cho kẻ lang bạc tha phương,
Cuộc đời sương gió nửa đời gian khó vẫn là tay trắng tay,
Nay đó mai đây đời trai lạc thứ trời ơi tóc đã hai màu.

Anh Vẫn Chờ Em

Ngày nào em đến mang theo một mối tình nồng,
Từng vòng tay ấm ru anh lạc trong cõi mộng,
Ngàn lời ưu ái bước trên đường vai sánh vai,
Xin được một lần tình không đổi thay.

Từ dạo xa vắng em quên dần những hẹn thề,
Anh ngu ngơ nếm men cay tình xưa não nề,
Một lần tan vỡ sẽ muôn đời mang thương nhớ,
Khẽ trách con tim vì quá dại khờ.