Thuyền tình lênh đênh biết đâu là bến nước,
Mịt mù muôn phương biết trôi về nơi đâu,
Ngày xưa những đêm trăng úa màu,
Hai đứa ngồi bên nhau xây đắp chuyện mai sau.
Nào ngờ tình yêu đến mang nhiều nước mắt,
Mà lòng yêu nhau đã trăm lần thương đau,
Dòng sông nước xanh soi mái đầu,
Ai biết được nông sâu nên đành lỡ duyên đầu.