Em nhớ thương chàng, em hát lý cây bông,
Như con sông nước ròng mà nước nổi,
Em nhớ thương chàng như nắng trưa quá buổi,
Con sáo sang sông, con sáo chẳng về,
Con sáo sang sông con sáo biết tương tư.
Nâng cánh hoa sim,
Buồng tim ngờ tan vỡ,
Lòng nhớ mối duyên tình.
Tóc nàng còn xanh,
Thầm thương anh,
Người trai nơi tuyến xa,
Tình yêu thời chiến,
Tạm xa vì binh biến,
Khoác vội chinh y,
Theo tiếng bước tòng quân.
Ngày đó có những đêm lạnh ta bên nhau,
Trời đông nhưng con tim ấm nồng,
Ngày đó có biết bao nhiêu người yêu em,
Nhưng em chỉ yêu một mình anh.
Mùa đông đi qua khi mùa xuân ấm áp,
Lại mang cho ta một ngày mới,
Mùa xuân bên nhau chẳng bao lâu để rồi,
Vội vàng mình phải xa cách nhau.
Nhớ ngày nào hoa tươi sắc khoe màu,
Một đời hoa yêu dấu,
Những kỷ niệm hoa ôm ấp trong lòng,
Một đời hoa luyến lưu.
Hoa lả lơi yêu kiều theo tiếng đàn,
Hoa nhởn nhơ mơ màng trăng gió ngàn,
Mong rằng thời gian qua mau hoa không hề phai,
Ôi tình hoa.
Đây trời bao la ánh nắng mai hé đầu ghềnh lan dần tới đồng xanh,
Ta cùng chen vai đem tay góp sức tăng gia cho người người vui hòa.
Đường cày hôm qua nay lên tràn bông lúa mới ôi duyên dáng đồng ơi,
Đến mai sẽ là ngày muôn hạt chín lả lơi mình ngắm nhau cười.
Chiều nay vắng em lòng anh thấy buồn,
Nhớ gì cho bằng anh nhớ người yêu,
Người yêu tôi vẫn mong chờ,
Trọn đời trọn kiếp yêu nhau,
Xin em hãy nhớ đừng quên.
Đường đông phố vui lòng sao vẫn buồn,
Đếm thời gian bằng khói thuốc vàng tay,
Tìm đâu môi mắt một người,
Ngày nào mình bước chung đôi,
Giờ này mình anh bước lẻ loi.
Một chuyện tình ngày nào lòng chưa nguôi xót xa ôi thật buồn,
Đây quán bên hồ đã một thời ân ái tàn buồn còn dư hương,
Nghe lòng nức nở rồi chợt thương số phận,
Khóc đời mình dang dở đôi dòng lệ tuôn.
Mưa trên giàn bông giấy,
Mưa ướt cánh hoa yêu,
Mưa khơi niềm thương nhớ,
Mưa nhắc chuyện năm xưa.
Ngày ấy tuổi em vừa mười sáu,
Tuổi tôi còn niên thiếu đời thư sinh,
Ngày vui hai đứa dưới giàn hoa,
Tôi cùng em xây mộng đầu tươi thắm.
Hỡi người tôi yêu có thấu chăng cho lòng tôi,
Một ngày xa nhau sao thấy như đã từ lâu.
Hỡi người tôi yêu, ngày tôi nhớ đêm tôi chờ,
Tôi vẫn tương tư, thương nhớ ai trong mộng mơ.
Đời vắng em rồi,
Làm sao tôi gửi nhớ thương tới người,
Người thênh thang như bóng mây giữa trời,
Người như chim buồn miên man cánh bay.
Đời vắng em rồi,
Bình rượu khô lửa tắt cho lạnh đầy,
Đời trống vắng ai với ta vui vầy,
Người còn biết chăng tình tôi người ơi.