Vùi Chôn Kỷ Niệm

Em về đi luyến lưu gì,
Em về đi nhớ nhau chi,
Em về đi về đi em nhé em yêu,
Mai này ta xa nhau rồi,
Thôi còn mong chi tương phùng,
Em về đi ân tình đã chết từ đây.

Tình Khúc Tháng Ba

Hoa điệp vàng tháng ba,
Những phố mùa mưa xa,
Một tên người vừa nhớ,
Một tên người vừa quen.

Hoa điệp vàng tháng ba,
Những phố mùa mưa xa,
Một tên người ở lại,
Suốt một đời riêng ta.

Tóc Em Chưa Úa Nắng Hè

Rồi nắng hạ tàn phai cơn mê tình ái rã rời lạc lối,
Theo bước chân em về chập chùng đợt sóng trắng xoá mênh mông.
Bờ cát mịn từ đây không em hờn dỗi tháng ngày mù tối,
Em tóc em hong vàng biển chiều ru nắng êm bước hoàng hôn.

Tình Đã Vụt Bay

Em đến bên anh những đêm dài cô đơn,
Gieo bao thương nhớ khát khao mong chờ,
Rồi từng chiều ngỡ thôi hết bơ vơ,
Ôi tình như giấc mơ.

Năm tháng lướt trôi đắng cay ngập bờ môi,
Duyên ta đã lỡ bóng em phai mờ,
Chiều về lạnh giá tim thấy xót xa,
Mộng ước phai nhòa.

Tâm Sự Người Lính Trẻ

Từ khi anh thôi học từ khi đôi lứa đôi đường,
Từ sông ngăn núi trở tạ từ không nói nên lời,
Từ khi gót sông hồ ngược xuôi ôi những đêm thật dài hồn nghe thương nhớ ai,
Một năm tìm vui nơi quan tái chưa về một lần dù chỉ một lần thôi.

Mưa Lệ (Lam Phương)

Lệ mãi thương về cố hương xa vời,
Lệ nhớ mong ai mờ trang giấy,
Mưa tuôn trong tim suốt năm canh dài,
Từng hạt buồn đau tí tách hiên ngoài…

Lệ đã âm thầm khóc đêm không nhà,
Lệ thiếu tơ duyên thành mưa đá,
Cô đơn đêm khuya dưới cơn mưa gào,
Lời nghẹn đầu tiên mới như hôm nào…

Yêu Là Ảo Mộng

Sao nỡ đành nỡ đành phụ nhau đem chôn vùi mối duyên ban đầu,
Cho vấn vương sầu từ xưa chuyện tình nào,
Chẳng để buồn về sau, ngăn cách gieo oán sầu…

Ôi lẽ thường thế sự đổi thay không thức lâu biết đâu đêm dài,
Ai có đoái hoài chỉ một mình mình hay,
Đoạn trường là từ đây hoa bướm tan tác bay…

Quán Trọ Trần Gian (Đăng Anh)

Quán trọ trần gian cho ta nhiều mơ mộng,
Cuộc sống tranh giành chỉ vì hai chữ lợi danh,
Người thì lao đao còn người kia sống trong sang giàu,
Kiếp sống vô thường quá nhiều khổ đau…

Đời tựa mây bay đâu ai hay làm kiếp người,
Nơi chốn du hành là địa ngục trần gian,
Mà sao ta cứ hơn thua tranh giành,
Cứ loanh quanh chữ tiền như con thuyền lạc giữa biển khơi…

Buồn Vương Màu Áo

Buồn vương màu áo hồng,
Nước mắt theo em đi về với chồng,
Giá băng cơn mộng,
Một mình anh bước đi âm thầm…

Ngày lê từng bước chậm,
Phố cũ mênh mang trong chiều gió lộng,
Bóng em đâu còn,
Đợi chờ đã chín cơn mưa buồn…

Mang Trọn Niềm Đau

Sau phút chia tay em trở về mang niềm đau,
Anh xót xa nhiều thương cho tình không trọn,
Tình hợp rồi tan tan hợp như bèo mây,
Một người ra đi một người mang niềm nhớ,
Mới bước vào yêu đã khổ trong tình yêu…

Em biết chia tay xa cách trở trong đường yêu,
Nhưng vẫn âm thầm nuôi ước mộng trong lòng,
Lời hẹn ngày xưa câu thề yêu ngàn sau,
Giờ còn không anh nay còn không người hỡi,
Nếu hỏi về em vẫn trọn đời yêu anh…