Biết nói gì đây khi hai đường đời ngăn chia mình rồi,
Bao nhiêu thương nhớ bao nhiêu đợi chờ chưa quen lối đi,
Đêm đêm anh nhắn gió gởi mây về cho em,
Trao cho em tiếng hát mình thương nhau ngày ấy,
Hôm nay ta xa rồi mà một hình bóng chưa nhòa thương nhớ…
Cuộc liên hoan nửa khuya sắp tàn,
Mà sao tình mình thêm chứa chan,
Siết tay nhau mến trao lần cuối,
Viết cho nhau những dòng lưu niệm,
Của những ngày trong quân trường mình sống yêu thương,
Qua chín tháng phong sương.
Tuổi thư sinh đã qua mất rồi,
Giờ chỉ còn lại anh với tôi,
Gắn trên vai chiếc lon chuẩn úy,
Sáng mai đây giã biệt kinh kỳ,
Giây phút này hai đứa mình còn có đêm nay,
Để thương nhớ tràn đầy.
Xa cách lâu rồi về miền tây bao nhiêu niềm nhớ,
Áo trắng bây giờ còn thẹn thùng bắt bướm cùng anh,
Miền tây má đỏ tóc que em gái quê sớm trưa trên đồng,
Nón lá nghiên nghiêng hoài sao thấy được mặt nàng đây…
Sông nước khua chèo xuồng miền tây mênh mông làng nước,
Con gái đưa đò đẹp rạng ngời chiếc áo bà ba,
Cầu tre lắc lẽo khó đi em gái ơi giúp anh qua đò,
Nhọc nhằn cho cuộc tình trôi khi cây lúa ngày còn xanh…
Lục bình ai thả trên sông,
Trôi theo con nước lên ròng,
Chiều nào ra đứng bờ sông,
Nhìn sang bên ấy nghe lòng nhớ mong,
Anh đi cách bến ngăn sông,
Để em nhớ mãi tím bông lục bình…
Sau lần hẹn cuối em về với người,
Còn lại anh suy tư mãi tình đời,
Thương quá để rồi, yêu quá để rồi,
Thành nụ cười khô héo trên môi…
Sau lần hẹn cuối em về với chồng,
Ðể mặc anh ôm kỷ niệm vào lòng,
Em đã đi rồi, em đã xa rồi,
Mà tình này vẫn sống trong tôi…
Ngày em hai mươi tuổi tay cắt mái tóc thề,
Giã từ niềm vui nhé buồn ơi, hãy chào mi,
Ngày em hai mươi tuổi chưa biết nhớ nhung gì,
Trên nụ cười mới hé niềm thương đã tràn mi…
Chiều biên giới em ơi,
Có nơi nào xanh hơn,
Như chồi non cỏ biếc,
Như rừng cây của lá,
Như tình yêu đôi ta…
Chiều biên giới em ơi,
Có nơi nào cao hơn,
Như đầu sông đầu suối,
Như đầu mây đầu gió,
Như trời quê biên cương…
Tiền đồn biên giới heo hút trong màn tối,
Vài đốm hỏa châu lẻ loi soi cuối trời,
Chầm chậm chuông ngân đây nghe buồn tênh,
Ánh sao hiền lấp lánh,
Báo tin lành chúa sinh…
Kỷ niệm năm ấy trong phút giây chợt đến,
Tà áo màu xanh tha thướt đi lễ đền,
Nàng quỳ bên mẹ đôi mắt nhung huyền xinh,
Chắp tay nguyện Kinh Thánh,
Thầm mơ tôi ước se mộng lành…
Đêm nay ta chuốc cho say,
Cạn hết men cay ta quên bao khói lửa mịt mù,
Còn vương trên lớp chinh y,
Quên lúc chân đi bên hầm chông, bờ lao, bãi mìn,
Đường gập ghềnh xuyên rừng núi…
Anh ơi thôi chớ suy tư,
Giờ hãy quên đi bao nhiêu năm chinh chiến miệt mài,
Đường hành quân lắm phong sương,
Ta cố quên đi bao niềm đau hằn trên đất mẹ,
Để đêm này vui trót một đêm…
Bên nhau ta say đắm ôi hạnh phúc đôi mình,
Anh nghe trong tim ngất ngây tình ta âu yếm,
Tưởng tình như trong giấc mơ ta không hề biết,
Con tim nhân gian sẽ không bao giờ bền lâu…
Thôi đành tình anh trao em,
Tình như thông xanh ngàn năm vẫn đợi,
Người yêu hỡi muôn đời khó quên…