Có người con gái, đông về đan áo ấm ra sa trường,
Ước mơ không nhiều, mong niềm vui bé đến phương trời xa,
Ai đi trong giá lạnh chẳng nghĩ chuyện người đan áo,
Một vừng trăng xẻ bóng chia đôi,
Áo đan chưa rồi, lỡ mưa đông về giá lạnh người đi…
Này người yêu hỡi xin đừng quay bước,
Vì em đã trót yêu anh,
Tiếng yêu đầu ngại ngùng,
Dẫu ân tình nghìn trùng,
Muôn bể dâu em nào biết đâu…
Này người yêu hỡi ân tình em đó,
Ngàn năm như ánh trăng vàng,
Vẫn muôn đời dịu dàng,
Vẫn muôn đời nồng nàn,
Tha thiết yêu dù tình yêu trái ngang…
Anh về với em,
như chim liền cánh như cây liền cành,
Như đò với sông,
như nước xuôi giòng vào lòng biển xanh,
Em ơi trăng còn sáng nên tình yêu vẫn còn mang,
Em ơi sương còn xuống nên tim côi mong sưởi ấm,
Ta xa nhau lâu rồi,
ta mong nhau lâu rồi, gần nhau đêm nay thôi…
Sáng mai đây anh giã biệt mái trường,
Giã biệt con đường vàng lá me bay,
Ngày ngày hai ta về qua lối đó,
Có em nói cười để anh thấy lòng thương…
Sợ tình đơn phương như là mây khói,
Khi đã xa rồi mỗi đứa một nơi,
Biết anh yêu em sẽ đợi sẽ chờ,
Dù cho đông tàn xuân có đi qua…
Ngày ban đầu quen nhau,
Áo em trong màu hoa tím,
Màu hoa mà em yêu,
Có tên hoa Bằng Lăng tím,
Là màu tím của nhớ,
Là giọt nắng chiều tím,
Hoà vào tím của gió hát vi vu…
Xin giã biệt bạn lòng ơi,
Trao trả môi người cười,
Vì hai lối mộng hai hướng trông,
Mình thương nhau chưa trót,
Thì chớ mang nỗi buồn theo bước đời,
Cho dù chưa lần nói…
Em hát đi ru mây hạ về,
Hạ trắng lang thang miên man tình buồn,
Dòng sông này lá hát trên cây,
Mây trôi trôi chim ngủ đồi nhớ…
Có buồn nào buồn hơn,
Khi em vừa thôi học,
Là em đi lấy chồng,
Trường xưa nay vắng bóng em tôi,
Tại sao tôi lại mất nàng,
Người yêu tôi ai cướp,
Ai cướp linh hồn tôi,
Ai dẫm lên tim mình,
Cho tim mình rĩ máu,
Hết rồi tình đầu tiên…
Còn gì giờ đây anh sao nhớ thương đầy vơi,
Mộng tình còn trong tim hay chết theo ngày tháng,
Còn mãi nhớ hôm nào lời trao nhau ban đầu,
Ai nỡ quên tình nhau…
Đời còn gì vui hơn trong phút giây được yêu,
Đời còn gì đau thương khi lắng nghe tình vỡ,
Vì đã trót yêu rồi thì xin ghi đôi lời,
Dù xa cách phương trời…
Tuổi đời chân đơn côi,
Gót mòn đại lộ buồn,
Đèn đêm bóng mờ nhạt nhòa,
Hồn lắng tâm tư đi vào dĩ vãng,
Đường tình không chung lối,
Mang nuối tiếc cho nhau…