Tôi với em dương trần vai tiễn đưa
Ngày hôm qua trong nắng thiên đường
Ngày hôm nay lo âu tìm về nơi bến ngân
Tôi đi trong nắng thu màu nhớ
Ngơ ngẩn vì tiếng gió Thu buồn
Tôi đi trong lá thu vàng úa
Cứ ngỡ là muôn lá tình thư.
Nàng hỡi! Biết mấy hân hoan khi ta bên nhau lần nữa
Và mắt môi em long lanh khi nói với anh
Bằng ngàn lời ru êm ái
Ngồi một mình trong chiều vắng nắng thu vàng nhuốm tâm hồn
Một chiều mêng mang một chiều hoang mặt trời tàn đi trong sương buồn
Mây thu giăng giăng trong chiều hiu hắt em nghe lá rơi buồn thương
Nghe cây rung lên nghe côn trùng vang tiếng chim nỉ non ngoài hoang vắng
Đừng cho tôi vòng tay mê mệt
Đừng cho tôi lời âu yếm đầu môi
Đừng cho tôi xin đừng cho tôi nữa
Đã hết rồi tháng ngày đam mê.
Đàn trong đêm vắng
Lạnh lùng buông tiếng reo đau thương
Từng chiếc lá úa nhẹ rơi theo gió ru cành
Nhạc còn lắng sao người vẫn theo mây gió ngàn
Lúc đêm vắng ta thầm nhớ thương người yêu
Mây nước hững hờ cây lá bơ vơ
(Trăng gió bơ vơ, Mây nước hững hờ, chim chóc ơ thờ)
Người yêu dấu, biết bao giờ được trông thấy anh
Cùng em sánh vai, dìu em bước trên
Đường nắng ban mai ngàn hoa
Version 1: Hạ vàng biển xanh (Lời Việt: Trường Hải)
Chuông chiều ngân đâu đây vọng tiếng cầu kinh vơi đầy
Ru hồn ai bơ vơ thầm nhắc cho ai hững hờ
Nơi miền xa xăm đó mẹ đứng trông mong chờ
Dang cánh tay nhung hiền nhìn con tha thứ chờ mong
Chuyện hôm qua như giấc mơ lâu rồi
Chuyện đùa vui, chuyện đùa thôi
Người quên ta hay ta đã quên đi người
Đừng bận tâm, chuyện vui chơi cho qua tháng năm!