Khi bình minh lên, trên vườn cao su, có tôi và anh
Khi bình minh lên, trên rừng cao su, có anh và tôi
Nhớ lắm, thời đôi ta bên nhau
Nhớ lắm, mình đùa vui cùng biển xanh
Nhớ lắm, mình cầm tay dưới hàng cây
Nhớ lắm, ngày xa xưa mình yêu nhau
Những đàn chim trên đảo đã bay đi
Chỉ còn lính chúng tôi với rập rình cơn bão
Bão biển đang tiến dần tới đảo
Biển ngả nghiêng dậy sóng
Thuở ngàn xưa khi nơi đây chỉ là sỏi đá
Từ hoang sơ người việt khao khát sống vươn lên
Rồi từ tối tăm ta đi tìm một ngọn lửa sáng
Ngọn lửa sáng ước vọng, bàn tay với xa hơn mặt trời.
Em biết tại sao lúc này lính dù lên điểm
Đi ra đường phố nhiều cô nhìn nổ con ngươi
Cô thì khen là lính chịu chơi cô thì khen là lính hào hoa
Có cô mơ chồng có cô mơ mộng lắm đêm nằm không.
Ai đã bảo anh là thiên thần
Không anh chỉ là một quân nhân thôi
Với áo hoa mũ đỏ chân mang bốt đờ sô
Khi sa trường khi trong thành phố
Cuộc tình năm ấy đã như kỷ niệm thoáng qua
Người tình năm ấy đến đây nghìn trùng cách xa
Mình ta đếm bước những đêm tìm về chốn xưa
Ta nghe trong ta nỗi tiếc thương
Người tình ngây ngô giờ nhớ thương
Mặt trời đen, quá đen, đen như đời ta
Đời hằng mong thoát ly, thấy khung trời xa
Cuộc đời như chó hoang lang thang về đêm
Cuộc tình không mấy khi nghe câu dịu êm.
I’ve got your picture of me and you
You wrote “I love you” I wrote “me too”
I sit there staring and there’s nothing else to do
Oh it’s in color Your hair is brown
Your eyes are hazel And soft as clouds
I often kiss you when there’s no one else around
Soạn theo phần trình bày của ca sĩ Hồ Quang Hiếu