Thời thơ ấu xa rồi mình ngăn cách lâu rồi
Mà sao những kỷ niệm còn vương vương thương nhớ
Ngày xưa má em hồng ngày em bước theo chồng
Ngày xưa đã xa rồi cớ sao chưa quên được em
Ngày hôm qua em níu tay em cố giữ chân anh lại đây
Mà anh vẫn buông cánh tay để cho em tổn thương như vậy
Về bên ai anh có vui anh có sống tốt hơn bây giờ
Ở nơi đây em vẫn nhớ vẫn yêu anh dù anh quên rồi
Chỉ còn ánh mắt cho nhau mà thôi
Chỉ còn chút nắng thêm tươi làn môi
Chỉ còn tiếng gió đang ru lòng ai xót xa hoài
Không có ai khi chiều về trước ngõ
Chiều và chiều không rõ em và anh ở đâu
Không có ai khi chiều đến hư ảo
Nắng trên cao và gió vô tình
Ru mẹ đêm nay lời ru con nhỏ
Ru mẹ đêm nay lời ru của gió
Ru mẹ đêm nay lời ru ngọn cỏ
Mẹ có ngủ không? mẹ có ngủ không?
Mới một ngày bão dông
Đã mệt nhoài hết thân
Xám một màu khó khăn
Trên người trên phố.
Khi xưa ta giàu sang
Có biết bao cuộc vui
Cho ta những giấc mơ hão huyền
Đêm về khuya nghe buồn hơn
Những tiếng đàn của tôi
Em về đâu bên đại dương xa xôi
Làm lại từ đầu đi em
Làm lại từ đầu nhe em
Vùi chôn đi chuyện quá khứ ưu phiền
Làm lại từ đầu đi em
Làm lại từ đầu nhe em
Dù sao mình cũng đã yêu nhau.
Người ta cứ nói yêu em anh phải khổ đau
Bởi lẽ bên em luôn biết bao bóng hình
Thật ra anh đâu quan tâm đến điều đó đâu
Anh chỉ cần hiểu bên em anh sẽ là ai