Em cười thứ tha, gõ lên cánh cửa nhỏ
Đánh thức ước muốn từng ngủ quên
Gọi tên tôi, thoát xa cơn mơ nào
Chênh vênh bờ bến xấu bao gọi mời.
Từ lúc anh quen biết em trái đất bỗng nhiên ngừng lại
Cuộc đời này dệt thêm bao nhiêu ước mơ bao nhiêu niềm vui
Từ lúc anh quen biết em cả thế giới không ai bằng em
Chỉ một mình em thôi đôi mắt em xinh như nàng tiên
Có một ngày em không yêu anh
Em trở về nơi xa với chiếc áo anh chưa từng thấy
Có một ngày em cười bằng ánh sáng của nụ hôn khác
Những nỗi buồn của mùa mưa khác
Những buồn vui anh không có bao giờ
Tình đang ấm áp yên vui nhưng vì ai bỗng đâu xa rời
Người đang say đắm bên tôi nhưng vì đâu bỗng xa lìa tôi
Đôi tim yêu nồng say ngày tháng tay trong tay bàn tay
Mà giờ đây em xa tầm tay ngàn đắng cay vì người thay đổi
Nhìn giọt nước mắt em rơi
Ngày qua trong anh đau lắm khi nhìn em tổn thương
Phút giây khi em gục ngã anh sẽ đến ôm em trong lòng
Đừng buồn em nhé vì đã có anh đằng sau.
Version 1: Khói thuốc làm lệ rơi Khánh Hà
Lặng trong tim tôi thầm hỏi
Sao lòng tôi nhớ miên man
Sài Gòn phố lá me bay
Sài Gòn có dáng thân quen
Duy Tân còn mong ai dệt trên lối
Verse
I don’t like to sleep alone
Stay with me, don’t go.
Talk with me for just a while
So much of you to get to know.
Có Khi cuộc sống dường như đang chìm trong bóng tối
Thì bỗng em bước đến trao niềm tin cho nguồn sống mới
Vì em là công chúa của lòng anh buốt giá
Vì em là công chúa mùa xuân