Ngày hôm qua ta còn đây bao vòng tay đắm say
Ngồi kề bên nhau dưới hoàng hôn đôi bờ môi ngất ngây
Nói với nhau trăm ngàn câu yêu mãi mãi không nhạc phai
Dù gian khó hay dù giông tố vẫn yêu hoài
chẳng đổi thay đến muôn đời
Mùa hè rơi nhẹ trên cánh phượng
Ngẩn ngơ nhìn buồn gì không hay
Bài học nay còn vài trang giấy
Bỗng thấy nhớ tiếng nói cô thầy
Màn đêm buông xuống căn phòng lạnh lẽo
Anh thấy cô đơn, anh thấy mỏi mệt
Và anh nhớ về người, anh nhớ nụ cười của em.
Vòng hợp âm:
Có lúc vẫn muốn sao cho cơn mưa này rồi tan theo vào những áng mây
Có lúc trong cơn thương đau nghe nụ cười như xanh xao cô đơn thế thôi
Hãy nói đi em ta yêu nhau như ngày nào hẹn thề trăm năm có đôi
Nói đi mình sẽ yêu hơn bao giờ.
Ngày xưa em bỏ tôi bước đi theo người ta
Bao nhiêu ngày qua tôi đớn đau quá nhiều
Rằng em quay về đây cầu mong tôi tha thứ
Làm sao có chuyện đó xảy ra
Đừng để mẹ buồn con ơi hãy nghe cha nói
Thuở ấy ngày xưa lúc con vừa được chào đời
Thao thức đêm ngày dịu ngọt lời ru à ơi
Mẹ bồng trên tay niềm yêu chẳng phút nào ngơi.
Này người em yêu dấu ơi em hãy quên đi ưu phiền
Hãy mỉm cười thật tươi cho lòng anh ngây ngất
Dù đời có bao nhiêu khó khăn bao buồn phiền bao nhiêu âu lo
Thì anh muốn em hãy luôn mỉm cười nhé em
Chiều lịm vào tối nghe gió than hời khúc hát chia phôi
Người còn nằm mãi sau khói hương mờ bóng xế tàn hơi
Bỏ lại mùa xuân nát tan bỏ lại tình xuân dối gian
Một hình một bóng vô thường trót mang đau thương
Từ nay lòng con nhớ lời mẹ tha thiết
Xá gì dầu nguy biến thề chết có mẹ, vui có mẹ
Dù rằng bao sóng gió con lo gì, con lo gì
Chết bên mẹ con sợ chi, con sợ chi mẹ ơi