Đừng nói đàn ông không biết khóc
Khi đau con tim giọt ngắn giọt dài
Đừng nói đàn ông sao mãi vô tình
Khi em lặng im đàn ông khóc bằng tim.
Em vẫn biết rằng anh không đến đâu
Nhưng sao đêm nay em vẫn ngóng chờ
Em vẫn biết rằng sâu trong mắt anh
Cuộc tình cho em giờ là sương khói
Có lúc vẫn muốn sao cho cơn mưa này rồi tan theo vào những áng mây
Có lúc trong cơn thương đau nghe nụ cười như xanh xao cô đơn thế thôi
Hãy nói đi em ta yêu nhau như ngày nào hẹn thề trăm năm có đôi
Nói đi mình sẽ yêu hơn bao giờ.
Ngày xưa em bỏ tôi bước đi theo người ta
Bao nhiêu ngày qua tôi đớn đau quá nhiều
Rằng em quay về đây cầu mong tôi tha thứ
Làm sao có chuyện đó xảy ra
Đừng để mẹ buồn con ơi hãy nghe cha nói
Thuở ấy ngày xưa lúc con vừa được chào đời
Thao thức đêm ngày dịu ngọt lời ru à ơi
Mẹ bồng trên tay niềm yêu chẳng phút nào ngơi.
Này người em yêu dấu ơi em hãy quên đi ưu phiền
Hãy mỉm cười thật tươi cho lòng anh ngây ngất
Dù đời có bao nhiêu khó khăn bao buồn phiền bao nhiêu âu lo
Thì anh muốn em hãy luôn mỉm cười nhé em
Chiều lịm vào tối nghe gió than hời khúc hát chia phôi
Người còn nằm mãi sau khói hương mờ bóng xế tàn hơi
Bỏ lại mùa xuân nát tan bỏ lại tình xuân dối gian
Một hình một bóng vô thường trót mang đau thương
Từ nay lòng con nhớ lời mẹ tha thiết
Xá gì dầu nguy biến thề chết có mẹ, vui có mẹ
Dù rằng bao sóng gió con lo gì, con lo gì
Chết bên mẹ con sợ chi, con sợ chi mẹ ơi
Vòng hợp âm:
Có lẽ đến phút cuối em phải quên nụ cười
Khi con tim anh đã không còn mang ngọt ngào
Ngày lại ngày dài hơn trước những kỷ niệm
Dần dần theo anh, cất bước ra đi