Chỉ còn lại cơn mưa
Ngang qua Trời mùa hạ
Đã từ biệt nhau đâu
Sao em đi vội vã?
Nụ hôn ấy đắm đuối cho hồn em rã rời
Bàn tay ấy đã dắt em vào trong cõi mơ
Từng đêm mong nhớ, nhớ đến anh
Đêm đếm sao rơi nhớ thương mẹ hiền
Chín tháng mười ngày ơn mẹ cưu mang
Một đời chẳng chút thở than
Một đời vất vả lo toan
Một đời không ngại gian nan.
Đã lâu lắm rồi mấy độ mình xa nhau
Em ở phương nào cách bốn biển năm châu
Ngày dài đêm thâu nơi xa có bao giờ em nhớ
Nhớ xưa đôi mình hẹn hò ra đứng nhìn trăng.
Have I told you lately that I love you?
Have I told you there’s no one else a bove you?
Fill my heart with gladness, take away all my sadness
ease my troubles that’s what you do
Each day I live I want to be
A day to give the best of me
I’m only one but not alone
My finest day is yet unknown
1 Anh không nghĩ đến lúc rằng mình chia tay
Giống như giấc mơ, phải không em
Anh không nghĩ kết thúc rồi chúng ta xa nhau
Nhưng có lẽ em đã hết yêu anh.
Một chiều bên dòng sông Lam
Anh gọi em cô gái lái đò
Chuyến đò chiều anh đưa sang sông
Anh thầm thương cô gái lái đò.
Nhiều khi ta muốn tìm về chốn yên bình
Một đời phiêu du mong tìm công danh đất khách
Hỏi người con gái ấy giờ nàng sống sao rồi
Hồn ta tan vỡ từ khi em bước cùng người.
Bỗng dưng lòng thấy buồn ghê
Giữa đêm chợt tỉnh cơn mê
Nhớ mẹ hiền bóng chiều quê
Lời ru thuở bé thường nghe