Đừng ai hỏi em rằng sao em cứ lạnh lùng như thế!
Đừng ai hỏi em rằng sao em mãi chẳng chịu si mê một người nào đó!
Hay em có lý do là chẳng thể nói ra.
Thời gian cứ trôi thật nhanh
Tình hai chúng ta phai màu
Một khi đã thôi cố gắng
Mình xa nhau là chuyện không lâu
Hoa tím lục bình, màu buồn dở dang
Đời theo con nước, mãi trôi không ngừng
Hoa tím lục bình, thân phận nổi trôi
Lênh đênh trên sóng, mãi buông tơ lòng
Tất cả là hồng ân Chúa nên con có gì mà giữ riêng mình
Tất cả do Chúa thương ban, nên con chỉ là người quản lý thôi
Con sẽ là tôi tớ tín trung khi mỗi ngày con biết chia sẻ
Con mãi là đầy tớ bất trung, khi ân huệ ngài con giữ cho riêng mình.
Từ lúc Mẹ nói lời xin vâng
Trời với đất rất đỗi vui mừng
Ngọt ngào như dòng suối mát giữa nơi sa mạc
Huyền nhiệm quá muôn đời tiếng xin vâng.
Tiếng khóc bé thơ trong cuộc đời
Oe oe giữa hoang mang mọi người
Chẳng còn lời ru quen bên chiếc nôi.
Vậy là dừng lại phải không em
Một người từng thương nay hóa người dưng
Ký ức một thời để lại vết thương
Say đắm một đời chỉ còn vấn vương
Một lần sau cuối anh sẽ quên em trong cuộc đời
Một lần sau cuối anh tiễn em về nơi xứ xa
Lặng thầm bên nhau nước mắt sao cứ mãi tuôn trào
Mình xa nhau vì sao thế em, vì sao hỡi em
Ngày cha đi mẹ khóc rất nhiều
Thương đàn con nhỏ bé đơn côi
Cha ra đi để lại gánh nặng cuộc đời
Mẹ tần tảo đưa con bước ngày dài
Từng sợi tóc mẹ bay ru đời con từng ngày
cho con giấc ngủ say cho yêu thương đong đầy
giữa dòng đời cuồng quay