Một lần sau cuối anh sẽ quên em trong cuộc đời
Một lần sau cuối anh tiễn em về nơi xứ xa
Lặng thầm bên nhau nước mắt sao cứ mãi tuôn trào
Mình xa nhau vì sao thế em, vì sao hỡi em
Ngày cha đi mẹ khóc rất nhiều
Thương đàn con nhỏ bé đơn côi
Cha ra đi để lại gánh nặng cuộc đời
Mẹ tần tảo đưa con bước ngày dài
Từng sợi tóc mẹ bay ru đời con từng ngày
cho con giấc ngủ say cho yêu thương đong đầy
giữa dòng đời cuồng quay
Phóng tác dựa theo 2 Đường thi phẩm trác tuyệt của Thi Tiên Lý Bạch:
(1)Tương Tiến Tửu (2) Xuân Nhật Túy Khởi Ngôn Chí
( tự do improvise trong ngũ cung in G)
Trời buồn mây níu mưa, giá băng qua, dường như mới vừa
Lạnh lùng cơn gió phai, bước chân ai lặng quay đi mãi
Vừa có vết cắt xé tan lòng ta, cứa nát trái tim thật thà niềm đau vỡ òa
Thế là, người đã rời xa.
| | |
Ba mươi mùa lá vàng
Rơi xuống vườn tình hoang
Bước phiêu du lỡ làng
Theo chân người đa đoan
Tình xưa như bóng nắng
Soi bến bờ dở dang
Cứ ngỡ rằng bên cạnh nhau đến suốt đời
Cứ ngỡ rằng thật yên vui trong hạnh phúc
Nới trái tim ấm em những mặn nồng
Ngỡ tình ta lớn hơn đại dương
Hình như tôi vừa tiễn một người .
Có điều gì mất đi trong tôi
Lúc qua đèo tôi nhủ mình như thế
Lệ có bào mòn núi cũng khôn nguôi
Cúi xuống tuyệt vời nụ hôn thơm len lén dắt tình tôi vội vàng
Cúi xuống bập bềnh tình ôm cơn sóng khát khao về bờ yêu
Ru mối tình mơ, ươm cát vàng thơ, hỏi tình ta sẽ về đâu?