Em – Mùa Thu Hà Nội

Em mùa Thu Hà Nội
Gót chân em xa khuất cuối con đường
Em đi rồi mùa Thu không ở lại
Chút lá vàng níu giữ bước chân em
Em đi rồi hàng cây đứng lặng im
Mặt hồ Gươm gợn sóng buồn nhung nhớ
Em đi rồi hàng phố gọi tên em
Hoa sữa buồn gọi hồ Tây chiều tím
Gió Đông về man mác ngập hồn tôi

Không Còn Nước Mắt

Tiếng yêu hôm nào anh xin gửi lại cho em
Vì lời yêu xưa hôm nay theo gió vội bay
Ngỡ như trong lòng em yêu chỉ mình anh thôi
Nào ngờ tim em đã có ai kia mất rồi

Nỗi Nhớ Trong Đêm

Lẻ loi trong màn đêm, tiếng đàn tôi thì thầm
Tôi ngồi trong đêm khuya lòng dâng trào nỗi nhớ
Giờ em còn nhớ đến, tình tôi trao ngày nào
Vài giọt sương khuya rơi vào đêm thăm thẳm

Không Cần Đúng Sai

Vậy là dừng lại phải không em
Một người từng thương nay hóa người dưng
Ký ức một thời để lại vết thương
Say đắm một đời chỉ còn vấn vương

Sự Thật Một Tình Yêu

Một lần sau cuối anh sẽ quên em trong cuộc đời
Một lần sau cuối anh tiễn em về nơi xứ xa
Lặng thầm bên nhau nước mắt sao cứ mãi tuôn trào
Mình xa nhau vì sao thế em, vì sao hỡi em

Mất Cha

Ngày cha đi mẹ khóc rất nhiều
Thương đàn con nhỏ bé đơn côi
Cha ra đi để lại gánh nặng cuộc đời
Mẹ tần tảo đưa con bước ngày dài

Tương Tiến Tửu

Phóng tác dựa theo 2 Đường thi phẩm trác tuyệt của Thi Tiên Lý Bạch:
(1)Tương Tiến Tửu (2) Xuân Nhật Túy Khởi Ngôn Chí
( tự do improvise trong ngũ cung in G)