Vì sao tình mãi theo tôi đêm dài?
Vì sao người mãi chênh vênh ơ thờ?
Nhìn trăng khuya héo hắt bên cung buồn
người xa xôi ấy nhớ thương về ai
Lòng vương sầu nhớ mắt buồn xót xa
Chiều nay trong Thánh Đường vắng lặng
Nhìn lên tượng Đức Mẹ Đồng Trinh
Mẹ có nghe chăng? Mẹ có nghe chăng những bước chân âm thầm,
những bước chân ngại ngần của đứa con lạc loài
Em mùa Thu Hà Nội
Gót chân em xa khuất cuối con đường
Em đi rồi mùa Thu không ở lại
Chút lá vàng níu giữ bước chân em
Em đi rồi hàng cây đứng lặng im
Mặt hồ Gươm gợn sóng buồn nhung nhớ
Em đi rồi hàng phố gọi tên em
Hoa sữa buồn gọi hồ Tây chiều tím
Gió Đông về man mác ngập hồn tôi
Tiếng yêu hôm nào anh xin gửi lại cho em
Vì lời yêu xưa hôm nay theo gió vội bay
Ngỡ như trong lòng em yêu chỉ mình anh thôi
Nào ngờ tim em đã có ai kia mất rồi
Lẻ loi trong màn đêm, tiếng đàn tôi thì thầm
Tôi ngồi trong đêm khuya lòng dâng trào nỗi nhớ
Giờ em còn nhớ đến, tình tôi trao ngày nào
Vài giọt sương khuya rơi vào đêm thăm thẳm
Đã bao nhiêu ngày hai ta không gặp nhau
Trông đứng trông ngồi thấy lòng buồn làm sao
Tình em trao anh đậm đà tha thiết
Anh biết không anh em thương anh cả chân thành.
Lạc bước trong màn đêm
Lệ khẽ rơi chôn vào tim
Ôi cuộc đời sao ngang trái
Chia cách ta mỗi người mỗi nơi
Ngày Vu Lan, mẹ cài lên cánh hoa hồng này cho con
Mà tại sao mẹ lại mang cành hoa trắng?
Mẹ khẽ nói cành hoa trắng chỉ cho người đang mất mẹ
Cánh hoa hồng cho những ai đang có mẹ
When I find myself in times of trouble
Mother Mary comes to me
Speaking words of wisdom, let it be
Đây Bình Tuy nước mặn về muôn hướng
Bên đại dương sóng dâng tình muôn phương
Dưới ánh nắng mai tiếng hát của dân chài
Nhịp nhàng êm ái