Giờ đây, ta đã xa nhau rồi,
Trách ai vô tình quên hết những lời ngày xưa, có hiểu cho lòng em,
Bạc bẽo đời em khi giờ đây đắng cay muôn phần,
Trách than phận mình mang kiếp con tằm nhả tơ với sân khấu, màn nhung.
Nặng nghiệp cầm ca khi tình ta phải xa nhau rồi,
Ai đã quên mình sao cớ ta còn thương, theo duyên mới người ơi!,
Chiều nhìn xa xa, em thầm mong bóng anh quay về,
Tiếng ca ân tình, em mãi không hề nhạt phai khi anh đã đổi thay.