Trách Ai Vô Tình 2

Giờ đây, ta đã xa nhau rồi,
Trách ai vô tình quên hết những lời ngày xưa, có hiểu cho lòng em,
Bạc bẽo đời em khi giờ đây đắng cay muôn phần,
Trách than phận mình mang kiếp con tằm nhả tơ với sân khấu, màn nhung.

Nặng nghiệp cầm ca khi tình ta phải xa nhau rồi,
Ai đã quên mình sao cớ ta còn thương, theo duyên mới người ơi!,
Chiều nhìn xa xa, em thầm mong bóng anh quay về,
Tiếng ca ân tình, em mãi không hề nhạt phai khi anh đã đổi thay.

Tình Cờ Gặp Nhau

Tình cờ gặp lại nhau,
Dường như lâu lắm rất quen nhau,
Gặp lại nhau mắt vương niềm đau,
Gặp lại nhau lúc sắp xa nhau,
Gặp lại nhau tóc xanh phai màu.

Khăn thờ nàng đội ai,
Mà em đội í ơ trên đầu,
Nửa thương bên nọ thì thương,
Nửa sâu bên phía ớ hơi nao,
Này nàng ơi thấu chăng nỗi lòng.

Hoàng Hôn Màu Tím

Chiều hoàng hôn tím cả dòng sông,
Đò neo bến vắng mà nhớ anh thiết tha trong lòng,
Người anh sang sông quên lời hẹn ước,
Để lại mình em mênh mông sông nước,
Con sáo xổ lồng sáo bay theo pháo đỏ rượu hồng.

Người ơi nhớ câu thề xưa,
Dù nắng hay mưa dù nghèo hay khổ,
Dù ai sang giàu cũng không bao giờ chia cách đôi ta,
Mà giờ đây sao anh nỡ đoạn đành,
Tham phú phụ bần anh phụ tình em.

Chuyện Tình Bên Ao Cá

Nhắc lại chuyện cái ao, lòng anh bỗng thấy nao nao,
Cái ao uổng công anh đào đào đêm đào ngày anh cũng ráng cho mau,
Đào xong anh thả cá, cá tình cá nghĩa nàng ơi,
Nàng vui con cá quẫy đuôi, cá duyên cá nợ anh đào vì ai.

Nhắc lại chỉ bấy nhiêu, lòng anh bỗng thấy buồn hiu,
Cái ao khổ công anh đào giờ đây còn gì tăm hơi cá ai ơi,
Vì sao anh hổng thấy cá chìm cá nổi chạy đâu,
Vì sao anh biết hỏi ai, cá ơi cá hỡi biết bao ngày đào ao.

Điệu Buồn Phương Nam

Về phương Nam lắng nghe cung đàn,
Thổn thức vọng dưới trăng mơ màng,
Rồi theo sông Cửu Long nhớ nhung dâng tràn,
Chợt thương con sáo bay xa bầy,
Sương khói buồn để lại lòng ai.

Con sáo sang sông sáo đã sổ lồng,
Bay về Bạc Liêu, con sáo bay theo phương người,
Bay về Trà Vinh, con sáo bay qua đời tôi.

Triệu Đóa Hồng Dâng Mẹ

Con hái triệu đóa hồng dâng mẹ,
Từ khi còn biết nói, tập nghe,
Con kết triệu đóa hồng dâng mẹ,
Từ khi con đă biết thơ ngây.

Con thắp nụ hương trầm dâng mẹ,
Từ khi còn sẽ biết thương đau,
Con biết con mãi là của mẹ,
Từ khi con xa mãi mẹ rồi.

Sao Không Thấy Anh Về

Anh nói rằng anh sẽ về thăm quê miền trung,
Dù năm tháng dài đường xa lạnh lùng,
Dòng sông hương còn trôi, vừng trăng xưa còn soi,
Sao không thấy anh về thăm anh ơi.

Câu hát lời ca ước nguyện xưa, nay còn đâu,
Giờ anh núi rừng ngàn xa dãi dầu,
Dù anh đi đường mây, tình quê hương còn say,
Anh nhớ về cho ấm lại ánh trăng thề.

Mùa Thu Và Em (Phú Quang)

Khi những cơn mưa trắng mặt hồ,
Ta chìm trong tình em mùa thu dịu dàng,
Đêm dài dần trôi cùng ngàn khao khát,
Nghe mưa xa theo dài bước chân qua,
Nghe tình yêu thức dậy từ môi và mắt người.

Tóc Gió Thôi Bay

Chiều mưa có một người con gái nhớ quê xa vời vợi,
Dòng sông giấc mơ xưa một thời thiếu nữ buồn trôi,
Tuổi thơ xưa đã qua, người xưa xa cách xa,
Còn đâu bóng quê nhà trong chiều xa vắng.

Thuyền xưa xuôi dòng, người xưa đã có chồng,
Buồn vui những tháng năm bên người yêu dấu,
Tóc gió thôi bay những ngày thơ.

Mưa Trên Ngày Tháng Đó

Em còn nhớ không em,
Một lần em đã đến thăm tôi,
Trong một sớm thu sang,
Mùa mưa ướt phố thênh thang,
Mưa từng cơn lạc loài rơi xuống tình muộn màng.
Cuộc tình ta đã chết trên tay,
Nghe cơn đau khoác trên linh hồn gầy,
Người về trong một sớm heo may,
Rồi người đi như kiếp mây bay.