Anh đi xuống Tây Đô qua Bắc hôm nao,
Vui mua ký chôm chôm duyên dáng em trao,
Chôm chôm ngọt như là tiếng rao,
Anh ăn vào nghe nhiều xuyến xao,
Thương con phà Mỹ Thuận làm sao.
Em ơi chúng mình, chúng mình cách biệt rồi sao,
Bao năm ước hẹn, mong đợi giờ đã phai phôi,
Những đêm mong đợi, chờ em hoài,
Gió lạnh xé lòng, càng thêm buồn,
Nhưng đâu mất rồi, bóng người em vẫn mờ xa.
Chúa ơi! con còn hát mãi,
Dù trăm gai con vẫn hái hoa hồng,
Gai càng dài tiếng hát con càng trong,
Gai càng nhọn lời ca càng thánh thót,
Vì tình yêu con vẫn còn một đời,
Lời con ca vẫn còn thiết tha.
Những cánh diều là tình yêu lúc xưa,
Lúc chưa có ai biết buồn,
Thương em, thương nhiều lắm,
Tóc xanh còn chưa ngã chiều.
Cho đến một ngày nhiều giông tố qua,
Cánh chim đã không về nhà,
Lang thang đi tìm kiếm,
Có chăng giọt nước mắt trào.
Tôi có người tình, bỏ lại nơi phố ngày xưa,
Một ngày chim rũ chiều mưa,
Ngậm ngùi xa cánh đồng xưa.
Ra đi tôi nhớ thương ơi,
Nghẹn ngào cay đắng bờ môi,
Ai ngăn dòng nước trôi về,
Ai nào có thấu lòng tôi.
Khi ông mặt trời thức dậy,
Mẹ lên rẫy em đến trường,
Cùng đàn chim hòa vang tiếng hát,
Hạt sương long lanh nhẹ thấm trên vai,
Nụ hoa xinh tươi luôn hé môi cười,
Đưa em vào đời đẹp những ước mơ,
Đưa em vào đời đẹp những ước mơ…
Trời làm cho mưa bay giăng giăng,
Mây tím dệt thành sầu,
Bàn tay năm ngón mưa sa,
Dìu anh trong tiếng thở,
Đưa tiễn anh đi vào đời,
Mẹ Việt Nam ơi,
Hai mươi năm ngăn lối rẽ đường về…
Trời làm cho mưa bay giăng giăng,
Mây tím dệt thành sầu,
Bàn tay đón gió muôn phương,
Bàn tay đan gối mộng,
Đưa tiễn anh đi vào đời,
Mẹ Việt Nam ơi,
Hai mươi năm ngăn lối rẽ đường về…
Đất trời chia lìa,
Khi người giã biệt ra đi,
Bao nhiêu tiếc thương,
Chỉ còn gởi theo khói hương,
Công đức sinh thành,
Bưng cơm lệ đỗ hai hàng…
Bao ngày tháng dài,
Nuôi đàn con dại nên khôn,
Gian lao sớm hôm,
Lưng Người còng theo tháng năm,
Công đức sinh thành,
Mang nặng chín từ Cù-Lao…
Một người con gái đứng nghiêng nghiêng vành nón lá,
Đường chiều bờ đê lối xưa kỷ niệm thiết tha,
Lòng nàng sao lưu luyến quá hẹn hò một người đi xa,
Mà năm tháng đã dần qua…
Chuyện tình chung thủy có em bên bờ sông vắng,
Ngày ngày ra đón biết đâu anh còn nhớ chăng,
Lệ buồn đêm khuya thức trắng chiều chiều nhìn theo ánh nắng,
Lời thề ước dưới ánh trăng…
Còn đêm nay ta với mình đi vào tình yêu,
Để nhung nhớ đến trăm muôn chiều,
Mai mốt này cuộc đời quạnh hiu,
Xa nhau xin nhớ ngày ban đầu xao xuyến,
Xin nhớ người mong chờ ưu phiền,
Xin nhớ đêm tiễn đưa êm đềm…
Ngàn ngày xưa trong sách sử đến ngàn đời sau,
Khi Tổ quốc kêu lên tiếng sầu,
Đâu thiếu gì cảnh biệt ly nhau,
Ra đi mang bóng hình của người con gái,
Trong bóng hình núi rộng sông dài,
Hai mến yêu cách mối hình hài…