Tình ta ngang trái kiếp cô đơn đi vào tối
Tình ta mong manh tàn úa thu phai
Vừa vào yêu đã biết chua cay
Vừa vào yêu hoang hoải bao sầu đau
Kiếm tìm màu hồng nhạt phai
Mãi xa mờ.
Nắng xuân thì tháng giêng
Nắng xuân pha muôn màu
Ngày xuân chim én đưa tin
Xuân về căng tràn sức sống
Ngày thu ngắn, vội vàng ghé thăm
Ngoài hiên vắng, xào xạc lá rơi
Màn sương trắng, sương về phố xa
Thu đang già, mành trăng lướt qua
Tình yêu kết thúc, hai ta hai lối
Em đi đường em, em tìm duyên mới
Còn anh ở đây… làm bạn với u sầu.
Em hôm nay về nơi đâu?
Chiếc lá rơi bên đời
Anh nơi đây buồn bơ vơ
Thương tiếc khóc cho duyên mình
Ngày dài lướt thướt lê thê
Lệ tình đẫm ướt cơn mê
Người giờ khuất nẻo sơn khê
Lòng này buồn thương tái tê
Chúa ơi! Tình con chưa được như thơ
Bao niềm hy vọng, con xin Đức Chúa Trời
Chúa xuống trần gian để cứu chuộc
Cho mọi người được bình an.
Mưa vẫn mưa rơi trên đường phố chiều hiu hắt tiêu điều
Mưa ướt đôi vai, tóc mềm mong manh sợi dài sợi vắn
Mình em nhỏ bé cất bước lang thang trên con đường làng
Rồi buồn lặng lẽ, mắt ướt trông vời về nơi xa vắng
Ngoài kia đang mùa đông
Khoảng không lòng buốt giá
Mảnh Trăng già nghiêng ngã
ru nỗi buồn chơi vơi
Em lớn lên như loài hoa dại
Nhìn những mùa chảy đuổi trên vai
Nghe tủi hờn cứ lớn từng ngày
Thời thơ ấu bỗng đâu tuột mất.
CÒN YÊU EM MÃI