Phiên bản 1:
Lời mẹ ru con mãi về sau còn rung tiếng người
Một ngày trong nôi tay mẹ nâng giấc mơ vào đời
Dạt dào thương yêu, chong đèn khuya mẹ thức từng đêm
Xót xa trong lòng, mai sớm đời con sẽ về đâu.
Mỗi khi chiều về em ngồi hát bên dòng sông
Dòng sông nơi xa xôi nơi đất khách quê người
Từng giờ em hát cho vơi đi nỗi buồn
Nỗi buồn của em người lữ khách tha phương
Hai chúng ta yêu nhau
Như ánh trăng yêu làn mây
Như bến mơ yêu dòng sông dài
Để muôn kiếp không rời nhau.
Em còn nhớ không em ơi
Chúa nhật nào hai đứa quen nhau
Anh theo vào vương cung thánh đường
Quỳ bên em anh quá bồi hồi.
Nắm tay hôm nay gợi nhớ năm xưa
Phút ban đầu anh với em bên nhau
Nhưng hôm nay chỉ có mình anh
Ngồi đây cô đơn và tiếng sóng
Tôi đã yêu em bao ngày nắng
Tôi đã yêu em bao ngày mưa
Yêu em bên đời lặng lẽ
Tình yêu đó cho em, tháng năm trên từng phím xuân lay
Đoá môi xinh dòng tóc mây bay
Mùa thu lá heo may gọi về, mùa đông nắng hanh trên tuổi thề
Mình đan nắng ru mây ước mơ xa vời
Hôm nay ngày cưới em nào men nồng nào hoa thơm
Nào môi hồng nào da phấn khăn áo muôn sắc đua chen
Mắt biếc ngời ánh đêm làn tóc nụ cười ngát hương
Từng bước dập dìu bước êm chỉ mình lòng tôi hoang vắng.
Bên nhau nắng hạ rộn ràng
Cho nhau thoáng rượu nồng nàn
Đừng ngủ mơ, đừng sầu thơ
Đừng ngẩn ngơ, cuộc tình tan trong phút giây